Hôm nay tôi muốn chia sẻ thật chi tiết quá trình mày mò dạy tiếng Anh giao tiếp cơ bản cho bọn nhóc 5 tuổi nhà mình bằng trò chơi. Ban đầu đúng là vật vã thật đấy!
Vật Lộn Tìm Cách
Lũ trẻ cứ nhìn sách là ngáp ngắn ngáp dài, mắt lờ đờ như buồn ngủ. Ngồi ép chúng học từ vựng kiểu “repeat after me” được 5 phút là bắt đầu lăn ra sàn nhà nghịch đồ chơi, mặc kệ mình nói gì thì nói. Tôi nghĩ bụng: “Chết, kiểu này không ổn rồi, phải nghĩ cách khác thôi.”

Lục Lọi Chuẩn Bị Đồ Chơi
Tôi bắt đầu lục tung thùng đồ cũ:
- Flashcard hình con vật: Lôi ra từ cái hộp sách cũ mèm, còn thơm mùi bụi.
- Trái banh nhựa xanh lè: Đứa lớn bỏ không chơi nữa, giờ mang ra tận dụng.
- Hộp đựng giày cũ: Rửa qua nước, lau khô ráo, chuẩn bị làm hộp bí mật.
- Đồ chơi hình thú nhỏ: Mấy con khủng long, heo đất, gấu bông mini trong hộp đồ chơi hỗn độn.
Nhìn đống đồ linh tinh trên sàn, tôi tự hỏi: “Không biết mấy thứ này có bày trò được không?”
Bắt Tay Vào Trận Đầu Tiên: Flashcard Nhảy Cò Cò
Tôi dán mấy tấm flashcard hình con chó, con mèo, con gà lên sàn nhà theo hình zíc zắc. Bọn trẻ phải nhảy từng ô một, tới ô nào thì hét to từ tiếng Anh lên.
Mới đầu còn bỡ ngỡ, thằng cu nhà tôi nhảy cái “bịch” ngay ô “cat” rồi cười hô hố: “Con mèo kêu meo meo!”. Tôi sửa ngay: “Nói cat con! CAT!”. Lúc sau cả đám nhảy lò cò la hét “DOG! CAT! CHICKEN!” ồn ào cả nhà, nhưng mà mắt chúng sáng rực, đứa nào cũng giơ tay tranh nhảy.
Trò Săn Tìm Đồ Vật Khắp Nhà
Tôi giấu mấy món đồ chơi hình thú khắp phòng khách – trên ghế sofa, dưới gầm bàn, sau lưng gối. Mỗi đứa cầm một tấm flashcard hình con vật phải đi tìm đồ chơi đúng hình đó.
Thằng bé cầm tấm “dinosaur” chạy cuống cuồng, lật tung gối tìm. Khi phát hiện con khủng long nhựa sau TV, nó hét vang: “Tìm thấy dinosaur rồi mẹ ơi! Dinosaur ở đây nè!” Tôi ôm nó: “Giỏi lắm con! Dinosaur đó!”
Trò Hộp Bí Mật Và Banh Nảy
Lấy cái hộp đựng giày ra, tôi bỏ vào trong mấy đồ chơi nhỏ rồi bịt kín lại. Bọn trẻ thay phiên thò tay vào sờ, đoán đồ vật là gì rồi hô to tên tiếng Anh. Đứa nào đoán đúng được ném banh vào rổ nhựa (tôi lấy cái giỏ đựng đồ làm rổ).

Con bé nhà tôi sờ cái tai heo đất, la lên: “Pig! Con heo pig!”. Rồi cầm banh ném tới tấp, quả trúng giỏ reo: “Yes! Pig nè mẹ!”. Mặt nó hớn hở, nhảy cẫng lên sung sướng.
Kết Quả Sau Khi Chơi Xem Sao
Ăn cơm tối, không ngờ thằng anh lớn tự nhiên chỉ đĩa thịt gà kêu: “Chicken! Chicken ngon!”. Cả nhà ngạc nhiên nhìn nhau cười rần rần. Thấy chúng nhớ từ mới tự nhiên thế, tôi biết mấy trò lộn xộn hôm nay hiệu quả thật. Tối nằm ngủ, lũ nhóc còn lẩm bẩm “dog… cat…” làm tôi cười thầm. Mệt mà vui!
Rõ ràng bọn trẻ nhớ từ nhanh hơn và tự nhiên hơn hẳn khi được nô đùa, chạy nhảy, sờ mó đồ vật thật. Mình thấy nhẹ cả người vì không phải quát tháo hay ép buộc chúng học nữa. Chắc chắn sẽ tiếp tục nghĩ thêm nhiều trò điên hơn nữa!