Sau 10 năm không đụng vào tiếng Anh, đầu óc mình như tờ giấy trắng. Định đi làm công ty nước ngoài nên phải học lại từ con số 0. Đây là cách mình xây gốc từ vựng:
Bước 1: Vớ đại tài liệu
Ra tiệm sách cũ mua cuốn sổ tay tiếng Anh lớp 6. Lật ra xem thử – chả nhớ nổi từ “hello” luôn. Thôi thì đành tự nhủ: không cần ngại, cứ học như học sinh cấp 2.

Bước 2: Đi săn từ theo chủ đề
Lôi smartphone ra note lại từng chủ đề đơn giản nhất:
- Đồ vật trong nhà: ghế, bàn, cửa sổ
- Hành động hàng ngày: ăn, ngủ, đi bộ
- Cơ thể người: mắt, tay, chân
Mỗi buổi sáng vừa uống cà phê vừa cầm bút đỏ khoanh tròn 5 từ trong sách. Xong dán sticky note khắp nơi: tủ lạnh dán chữ “fridge”, gương viết chữ “mirror”. Ngứa mắt vì toàn giấy nhưng kệ.
Bước 3: Vừa học vừa hành
Tối nào cũng ngồi 30 phút giở sổ ra. Cách học của mình cứ như sau:
- Nghe phát âm: Search cách đọc từng từ, nghe đi nghe lại. Tập đọc to hồi nào không hay
- Tra hình ảnh: Thay vì xem nghĩa tiếng Việt, search Google hình ảnh trực quan
- Bịa câu: Ép bản thân ghép 3 từ bất kỳ thành câu vô nghĩa kiểu “red fish sleeps” – miễn nhớ được là được
Bước 4: Đấm vào não bằng phản xạ
Bỗng dưng có hôm vợ bảo: “Lấy cho em cái muỗng”. Mình liền quắc mắt hỏi vặn: “Cái muỗng tiếng Anh gì?“. Ảnh giận sôi người nhưng kệ – bữa đó xong nhớ chữ “spoon” luôn. Từ đó sinh ra trò: bất cứ đồ vật gì trong nhà cũng chỉ tay hỏi tên tiếng Anh. Khổ cả nhà nhưng não mình rất thích.
Kết quả sau 2 tháng
Giờ có thể khoe vèo: nạp được gần 500 từ cơ bản. Tuy vẫn nói tiếng Anh kiểu trẻ con tập nói, nhưng ít ra đọc hiểu được biển báo, menu quán cà phê. Cái hay nhất là cảm thấy học được cái gì cũng phải bỏ qua sĩ diện, cứ làm tới đi rồi sẽ thành.