Chào mọi người, hôm nay tôi lại lên đây chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình, lần này là về việc dạy tiếng Anh lớp 3 theo chương trình mới. Chuyện là năm nay tôi được phân công dạy khối 3, mà lại đúng lứa đầu tiên áp dụng sách giáo khoa mới toanh luôn. Ban đầu nghe cũng hơi hoang mang một chút, nhưng rồi cũng xắn tay áo vào làm thôi.
Quá trình của tôi thế này:
Đầu tiên là phải “nghiền ngẫm” sách giáo khoa và sách giáo viên. Tôi dành cả mấy buổi tối liền để đọc, để xem cái chương trình mới này nó khác gì so với trước. Thấy rõ nhất là người ta chú trọng nhiều hơn vào nghe nói, hoạt động tương tác. Không còn kiểu ngữ pháp khô khan, nặng nề như hồi mình đi học nữa. Điều này tôi thấy rất hay, vì trẻ con tầm này chúng nó thích hoạt náo, thích nói hơn là ngồi chép phạt.

Tiếp theo, tôi bắt đầu lên kế hoạch bài dạy cho từng tuần, từng buổi. Cái này thì phải dựa vào khung chương trình của bộ rồi, nhưng mình phải linh hoạt biến tấu sao cho phù hợp với học sinh của mình. Tôi cố gắng lồng ghép nhiều trò chơi, bài hát, những câu chuyện ngắn bằng tiếng Anh đơn giản. Mục tiêu là làm cho các con thấy tiếng Anh nó gần gũi, vui vẻ, chứ không phải là một môn học gì đó cao siêu, khó nhằn.
Trong quá trình dạy, tôi nhận ra mấy điều:
- Phải kiên nhẫn khủng khiếp. Có những từ, những mẫu câu mình nói đi nói lại cả chục lần các con mới nhớ. Mà nhớ rồi lại quên, là chuyện bình thường. Nên mình cứ phải từ từ, mưa dầm thấm lâu.
- Tạo không khí lớp học rất quan trọng. Tôi cố gắng làm sao để các con không sợ sai. Cứ mạnh dạn nói, sai thì sửa, không có gì phải ngại. Tôi hay khen ngợi, động viên kịp thời, dù chỉ là một tiến bộ nhỏ.
- Sử dụng nhiều đồ dùng trực quan. Tranh ảnh, thẻ từ, con rối… mấy cái này trẻ con thích lắm. Nhìn hình ảnh, chúng nó dễ hình dung và nhớ từ vựng hơn nhiều. Tôi còn tự làm thêm một mớ thẻ từ màu mè cho các con chơi trò đoán chữ nữa.
- Cho các con thực hành nói càng nhiều càng tốt. Ban đầu có thể là nói theo cô, rồi nói theo cặp, theo nhóm. Tôi hay đặt những câu hỏi đơn giản về những thứ xung quanh các con, ví dụ “What’s this?”, “What color is it?”, “Do you like cats?”.
Một việc nữa tôi làm là tìm thêm tài liệu bên ngoài. Mấy cái video hoạt hình tiếng Anh ngắn trên mạng, hoặc mấy bài hát thiếu nhi tiếng Anh có giai điệu vui tươi, tôi cũng hay mở cho các con xem và hát theo trong giờ giải lao hoặc đầu giờ. Thấy chúng nó hào hứng lắm.
Kết quả ban đầu và những điều tôi nhận ra:
Sau một học kỳ vật lộn, à không, phải gọi là đồng hành cùng các con, tôi thấy cũng có những tín hiệu tích cực. Bọn trẻ con nó dạn dĩ hơn hẳn trong việc nói tiếng Anh. Dù câu cú còn lủng củng, phát âm chưa chuẩn lắm, nhưng chúng nó dám nói, dám thể hiện. Đó là điều tôi mừng nhất.
Dĩ nhiên, vẫn còn nhiều thử thách. Có những cháu tiếp thu nhanh, có những cháu chậm hơn. Nhưng tôi tin là cứ kiên trì, áp dụng đúng phương pháp, các con sẽ dần dần yêu thích môn học này. Cái quan trọng nhất của chương trình mới, theo tôi cảm nhận, là nó giúp trẻ con không “sợ” tiếng Anh ngay từ đầu. Nó tạo ra một môi trường học tập vui vẻ, nhẹ nhàng hơn.
Bản thân tôi cũng học được nhiều thứ từ quá trình này. Trước đây, cứ nghĩ dạy tiếng Anh là phải chuẩn chỉnh ngữ pháp, từ vựng. Nhưng giờ tôi thấy, đối với lứa tuổi này, việc tạo hứng thú và sự tự tin cho các con mới là ưu tiên hàng đầu. Cứ từ từ, từng bước một, rồi đâu cũng vào đấy cả thôi. Quan trọng là mình chịu khó tìm tòi, thay đổi cho phù hợp với bọn nhỏ.
Đó là chút chia sẻ của tôi. Hy vọng có ích cho ai đó cũng đang dạy tiếng Anh lớp 3 chương trình mới nhé!
