Chào mọi người, dạo này thấy các bố mẹ bàn tán nhiều về cái chương trình tiếng Anh lớp 3 mới, nên tôi cũng muốn chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của nhà mình. Nói chung là cũng có chút vật vã ban đầu, nhưng rồi đâu cũng vào đấy cả thôi.
Quá trình thực tế nhà tôi thế này:
Thằng cu nhà tôi năm nay lên lớp 3, cũng là lứa đầu tiên chuột bạch cái chương trình này. Hồi đầu năm học, tôi cũng tò mò lắm, lôi sách giáo khoa ra xem trước. Sách mới nhìn chung màu mè hơn, nhiều hình ảnh, có vẻ hấp dẫn bọn trẻ con. Nhưng mà nội dung thì cũng phải xem kỹ mới biết được.

Đầu tiên, tôi xác định là không thể phó mặc hoàn toàn cho cô giáo ở trường được. Thời gian trên lớp có hạn, mà mỗi lớp bao nhiêu cháu. Thế là tôi bắt đầu dành mỗi tối khoảng 30 phút đến 1 tiếng để “học cùng con”.
Tôi bắt đầu bằng việc cùng con xem qua từng bài. Mấy bài đầu thì chủ yếu là làm quen chữ cái, mấy từ vựng đơn giản kiểu chào hỏi, màu sắc, con vật. Cái này thì tôi thấy chương trình mới làm khá hay, có nhiều bài hát, trò chơi đi kèm trong sách bài tập hoặc các tài liệu tham khảo mà mình có thể tìm thêm trên mạng (dĩ nhiên là nguồn tin cậy).
- Nghe trước, nói theo: Tôi thường mở file nghe của sách cho con nghe trước vài lần. Sau đó khuyến khích con nhắc lại. Sai cũng được, phát âm chưa chuẩn cũng không sao, miễn là con dám nói. Tôi sửa từ từ.
- Học từ vựng qua hình ảnh và trò chơi: Với từ mới, tôi hay dùng flashcard tự làm hoặc tìm mấy cái ảnh minh họa ngộ nghĩnh. Rồi chơi trò chỉ vào đồ vật hỏi “What’s this?”, hoặc trò “Simon says” phiên bản tiếng Anh đơn giản. Trẻ con nó thích chơi hơn là ngồi học chay.
- Tập trung vào mẫu câu ngắn: Chương trình lớp 3 mới có vẻ chú trọng hơn vào việc giao tiếp cơ bản. Nên tôi cũng tập cho con nói những câu ngắn, ví dụ “My name is…”, “I like cats”, “This is a pen”. Cứ lặp đi lặp lại nhiều lần là nhớ.
- Không quá nặng nề ngữ pháp: Tuổi này mà bắt nó học ngữ pháp khô khan thì chịu. Tôi chỉ giải thích sơ qua khi cần, chủ yếu là cho con làm quen qua các mẫu câu thực tế.
Có lúc nó cũng oải, nhất là mấy cấu trúc câu hơi dài một tí hoặc từ nào khó nhớ. Những lúc như thế, tôi thường cho nghỉ giải lao, chuyển qua hoạt động khác, ví dụ cùng nhau tô màu bức tranh có từ vựng đó, hoặc hát một bài tiếng Anh vui nhộn. Quan trọng là không tạo áp lực, làm con sợ học.
Sau một thời gian, tôi thấy cu cậu có tiến bộ rõ rệt. Từ vựng khá hơn, dám nói những câu đơn giản một cách tự nhiên hơn. Tất nhiên là vẫn còn phải rèn nhiều, nhưng ít ra là con không còn sợ tiếng Anh như hồi đầu nữa, thậm chí còn tỏ ra thích thú khi được học bài mới.
Một điều nữa tôi nhận ra là việc tạo môi trường rất quan trọng. Thỉnh thoảng tôi mở mấy kênh hoạt hình tiếng Anh đơn giản cho con xem, hoặc mấy bài hát thiếu nhi tiếng Anh. Nghe nhiều cũng là một cách học thụ động hiệu quả.
Nói chung, chương trình mới này tôi thấy cũng ổn, có nhiều điểm cải tiến so với trước kia, tập trung vào nghe nói nhiều hơn. Quan trọng là cách mình, các bậc phụ huynh, đồng hành cùng con. Cứ kiên trì, tìm tòi các cách dạy vui vẻ, tôi tin là bọn trẻ sẽ tiếp thu tốt thôi. Đây chỉ là kinh nghiệm nhỏ của gia đình tôi, hy vọng giúp ích được phần nào cho các bố mẹ khác nhé!