Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái vụ học tiếng Anh qua truyện cổ tích mà dạo này tôi đang lọ mọ thử nghiệm. Nghe thì có vẻ hơi trẻ con, nhưng mà hiệu quả phết đấy, không đùa đâu.
Mọi chuyện bắt đầu như thế nào?
Chuyện là tôi cũng vật vã với tiếng Anh bao năm rồi. Cứ học trước quên sau, ngữ pháp thì nhớ nhớ quên quên, từ vựng thì được dăm ba chữ. Mấy cái app học tiếng Anh trên điện thoại cũng thử qua rồi, được dăm bữa nửa tháng lại chán. Một hôm lang thang trên mạng, tôi tình cờ đọc được ở đâu đó người ta bảo học tiếng Anh qua truyện cổ tích cũng hay. Ban đầu tôi cũng bán tín bán nghi lắm, nghĩ bụng truyện cho con nít thì học hành gì.

Nhưng mà, thấy bảo là truyện cổ tích thường dùng từ ngữ đơn giản, cấu trúc câu cũng không quá phức tạp, lại có cốt truyện lôi cuốn. Thế là tôi tặc lưỡi, ừ thì thử xem sao, đằng nào cũng đang bí cách học.
Quá trình mày mò thực tế của tôi
Đầu tiên, tôi lên mạng tìm mấy truyện cổ tích tiếng Anh quen thuộc. Tôi chọn mấy truyện như “Cô bé Lọ Lem” (Cinderella), “Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn” (Snow White and the Seven Dwarfs), rồi “Ba chú heo con” (The Three Little Pigs). Tôi ưu tiên chọn những bản có cả chữ và audio để vừa đọc vừa nghe người ta phát âm. Có trang thì cho đọc online, có chỗ thì tôi tải file PDF về máy.
Lần đầu đọc, thú thật là cũng hơi nản. Dù là truyện trẻ con nhưng cũng khối từ mới tôi không biết. Cứ đọc được một đoạn lại phải dừng lại tra từ điển. Mất thời gian kinh khủng. Nhiều lúc chỉ muốn bỏ cuộc quách cho xong.
Nhưng rồi tôi nghĩ, đã mất công bắt đầu rồi thì phải theo tới cùng. Tôi thay đổi chiến thuật một chút. Thay vì cố gắng hiểu hết từng từ một, tôi tập trung vào việc đọc lướt để nắm ý chính của câu chuyện. Gặp từ mới, tôi thử đoán nghĩa dựa vào ngữ cảnh trước, rồi mới tra từ điển sau nếu thấy từ đó quan trọng hoặc xuất hiện nhiều lần.
À, cái phần nghe audio cũng quan trọng lắm nhé. Tôi bật audio lên, vừa nghe vừa nhìn theo chữ. Nghe đi nghe lại vài lần. Có khi tôi còn cố gắng bắt chước đọc theo giọng trong audio nữa, dù nghe nó cứ ngọng nghịu buồn cười. Nhưng kệ, miễn là mình thực hành.
Tôi còn thử một cách nữa là sau khi đọc và nghe hiểu kha khá rồi, tôi tập kể lại câu chuyện bằng tiếng Anh theo ý của mình. Dĩ nhiên là ban đầu nó lủng củng, sai ngữ pháp tùm lum, nhưng dần dần cũng khá hơn.
Có một kỷ niệm vui là lúc tôi đang đọc truyện “The Ugly Duckling” (Chú vịt con xấu xí) thì thằng cháu nó đi ngang qua. Nó nhìn thấy tôi cặm cụi đọc truyện tranh tiếng Anh, nó cười phá lên bảo: “Chú lớn rồi mà còn đọc truyện con nít à?”. Lúc đấy mặt tôi cũng hơi quê quê, nhưng mà thôi, học được là được.

Kết quả thu được và cảm nhận
Sau khoảng vài tháng kiên trì theo kiểu “mưa dầm thấm lâu” này, tôi thấy có mấy cái tiến bộ rõ rệt:
- Vốn từ vựng tăng lên đáng kể. Nhiều từ lặp đi lặp lại trong các câu chuyện khác nhau nên tôi nhớ được khá tự nhiên.
- Khả năng đọc hiểu tốt hơn. Tôi không còn sợ nhìn những đoạn văn tiếng Anh dài nữa.
- Cảm giác học tiếng Anh nó vui vẻ hơn hẳn. Không còn khô khan như học ngữ pháp hay từ vựng theo kiểu truyền thống. Đọc truyện nó có tình tiết, có nhân vật, dễ cuốn hút hơn.
- Tôi cũng bắt đầu quen với cách hành văn và cấu trúc câu tự nhiên của người bản xứ hơn.
Dĩ nhiên là cách này không phải là thần thánh gì, không thể một sớm một chiều mà giỏi ngay được. Nó đòi hỏi sự kiên trì và phải tìm được những câu chuyện phù hợp với trình độ của mình. Quan trọng là mình thấy vui và có hứng thú thì mới theo lâu dài được.
Đến giờ, thỉnh thoảng tôi vẫn lôi mấy truyện cổ tích ra đọc lại, vừa để giải trí, vừa để ôn lại từ vựng. Thực sự là một cách học khá hay ho mà tôi muốn chia sẻ với mọi người. Ai mà đang thấy bế tắc với việc học tiếng Anh thì cứ thử xem sao, biết đâu lại hợp. Chúc mọi người thành công nhé!