Chào mọi người, nay tôi chia sẻ chút về cái hành trình học tiếng Anh cơ bản của mình. Nói thật là cũng gian nan lắm chứ chả đùa. Tôi cũng từng loay hoay đủ kiểu, tốn không ít thời gian mà kết quả thì chẳng đâu vào đâu cả.
Ban đầu á, tôi cũng như bao người, hăm hở lắm. Lên mạng tìm đủ thứ tài liệu, nào là sách ngữ pháp dày cộp, nào là danh sách từ vựng “phải biết”. Tôi cố gắng nhồi nhét, học thuộc lòng. Nhưng mà được vài hôm là chữ nó lại chạy đi đâu mất. Cảm giác như mình đang cố xây một cái nhà mà không có móng vậy, cứ xây lên là đổ.

Rồi tôi cũng thử tải mấy cái app học tiếng Anh về điện thoại. Mấy app đó quảng cáo rầm rộ lắm, nào là học qua game, nào là AI sửa lỗi phát âm. Mới đầu thì cũng thấy hay hay, bấm bấm được vài hôm. Nhưng rồi cũng thấy nó cứ lặp đi lặp lại, không có tính tương tác thực tế. Với lại, nhiều khi nó sửa lỗi phát âm mà mình cũng chả hiểu sao lại sai, cứ máy móc làm theo thôi.
Sau đó, có người mách tôi đi học trung tâm. Tôi cũng quyết tâm đi đăng ký một khóa cơ bản. Lớp học thì đông, thầy cô giảng bài cũng nhiệt tình. Nhưng khổ nỗi, tôi thấy mình theo không kịp. Mọi người trong lớp có vẻ đã biết chút chút rồi, còn mình thì như tờ giấy trắng. Thầy cô nói nhanh, nhiều cái mình chưa kịp hiểu thì đã qua phần khác. Học xong buổi nào cũng thấy đầu óc ong ong, kiến thức thì vẫn mơ hồ.
Cái Bước Ngoặt Của Tôi
Sau mấy lần thất bại đó, tôi gần như nản hẳn. Tôi nghĩ chắc mình không có năng khiếu học ngoại ngữ rồi. Nhưng rồi một hôm, tôi tình cờ xem được một video của một bạn chia sẻ cách học tiếng Anh rất là đời thường. Bạn ấy không nói gì cao siêu cả, chỉ đơn giản là bắt đầu từ những thứ gần gũi nhất.
Thế là tôi quyết định thử lại một lần nữa, nhưng theo một cách khác hoàn toàn. Tôi dẹp hết mấy cuốn sách ngữ pháp khó nhằn, cũng gỡ bỏ bớt mấy cái app không hiệu quả.
- Đầu tiên, tôi bắt đầu bằng việc nghe. Tôi tìm mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi, giai điệu đơn giản, từ ngữ dễ hiểu. Cứ bật nghe đi nghe lại, rồi cố gắng hát theo. Ban đầu thì ngượng mồm lắm, phát âm sai be bét. Nhưng kệ, cứ nói, nói nhiều thành quen.
- Tiếp theo, tôi chuyển qua xem phim hoạt hình bằng tiếng Anh, chọn loại có phụ đề tiếng Anh luôn. Mấy phim như Peppa Pig ấy, lời thoại nó ngắn, lặp đi lặp lại, hình ảnh lại trực quan. Tôi vừa xem vừa cố gắng đoán nghĩa, rồi đối chiếu với phụ đề.
- Sau đó, tôi tập nói những câu thật ngắn, thật đơn giản. Ví dụ như “Hello”, “Thank you”, “How are you?”. Tôi tự nói chuyện với mình trong gương, hoặc lẩm nhẩm khi làm việc nhà.
- Quan trọng nhất là tôi duy trì việc này mỗi ngày, dù chỉ 15-20 phút. Không cần nhiều, chỉ cần đều đặn.
Kết Quả Ban Đầu
Mọi người biết không, sau khoảng vài tháng kiên trì như vậy, tôi bắt đầu thấy có sự khác biệt. Tai tôi bắt đầu “bắt” được nhiều từ hơn khi nghe. Miệng tôi cũng đỡ ngượng hơn khi cố gắng nói một câu tiếng Anh đơn giản. Dĩ nhiên là vẫn còn sai nhiều lắm, nhưng ít nhất là tôi đã vượt qua được cái cảm giác sợ hãi ban đầu.
Tôi nhận ra là học tiếng Anh cơ bản thực ra không cần phải quá phức tạp. Cứ như một đứa trẻ học nói vậy. Nghe nhiều, bắt chước nhiều, nói nhiều, rồi dần dần nó sẽ ngấm vào mình. Cái chính là mình phải tìm được cái cách nào phù hợp với bản thân và kiên trì với nó.
Đến giờ thì tôi vẫn đang trên hành trình học hỏi thôi, nhưng ít nhất là tôi đã tìm ra được con đường cho mình. Hy vọng chút chia sẻ này của tôi có thể giúp ích được cho ai đó cũng đang loay hoay như tôi ngày trước. Cứ bình tĩnh, từ từ rồi khoai sẽ nhừ thôi mọi người ạ!
