Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái quá trình tôi vật lộn với ngữ pháp tiếng Anh lớp 5 cho thằng cu nhà tôi. Nghe thì có vẻ đơn giản phải không, lớp 5 thì có gì đâu. Nhưng mà thực tế nó không như mình nghĩ đâu nhé.
Bắt đầu thế nào?
Thú thật với các bạn, hồi đầu tôi cũng chủ quan lắm. Cứ nghĩ ngữ pháp lớp 5 chắc chỉ quanh đi quẩn lại mấy cái thì hiện tại đơn, hiện tại tiếp diễn, rồi thì động từ to be, danh từ số ít số nhiều là cùng. Sách giáo khoa thì nó cũng chỉ có vậy. Nhưng mà thằng bé nhà tôi nó cứ lẫn lộn tùng phèo cả lên. Lúc nào dùng “is”, lúc nào dùng “are”, rồi thì “do” với “does” nó cứ loạn xạ.
Thế là tôi quyết định phải vào cuộc “cày” lại cùng con. Đầu tiên, tôi lôi hết sách vở của nó ra xem. Tôi đọc kỹ từng bài, xem người ta dạy cái gì, cấu trúc ra sao. Rồi tôi lên mạng tìm thêm tài liệu, xem các mẹo nhỏ để giải thích cho dễ hiểu. Tôi nhận ra là, mình phải hệ thống lại kiến thức một cách đơn giản nhất có thể.
Quá trình thực hành cụ thể của tôi
Sau khi nắm được cái sườn rồi, tôi bắt đầu triển khai. Đây là những gì tôi đã làm, chia sẻ thật tình luôn:
- Ôn lại từ cái cơ bản nhất: Tôi không vội vàng dạy thì này thì kia. Tôi bắt đầu với động từ “to be” (am/is/are). Tôi bắt con đặt câu với chính bản thân nó, với gia đình, với bạn bè. Ví dụ: “I am a student.” “My mom is a teacher.” “They are my friends.” Cứ lặp đi lặp lại cho đến khi nó nhuần nhuyễn.
- Tiếp đến là thì Hiện tại đơn: Cái này thì tôi tập trung vào việc khi nào dùng S + V(s/es) và khi nào dùng S + do/does + not + V hoặc Do/Does + S + V?. Tôi lấy ví dụ từ những hoạt động hàng ngày của con: “I play football every afternoon.” “He watches TV after dinner.” “Does she like apples?” Quan trọng là phải cho nó hiểu khi nào thêm “s/es”.
- Sau đó là thì Hiện tại tiếp diễn: Cái này thì nhấn mạnh vào S + am/is/are + V-ing. Tôi hay dùng tranh ảnh, hoặc diễn tả hành động để con nhìn vào và nói. Ví dụ, tôi đang cầm bút viết, tôi hỏi con “What am I doing?”, con sẽ trả lời “You are writing.”
- Phân biệt Danh từ đếm được và không đếm được: Cái này cũng khá là khoai. Tôi phải lấy ví dụ cụ thể. “Apples” thì đếm được, nên có “one apple”, “two apples”. Nhưng “water” thì không, không ai nói “two waters” cả, mà phải là “some water”, “a bottle of water”. Rồi từ đó mới giới thiệu “some” và “any”.
- Các loại câu hỏi: Tôi dạy con cách đặt câu hỏi với Wh-questions (What, Where, When, Who, Why, How). Cứ mỗi cấu trúc thì, tôi lại lồng ghép việc đặt câu hỏi vào.
- Giới từ chỉ nơi chốn: Mấy cái in, on, at, under, next to, behind, in front of thì tôi dùng đồ vật trong nhà để minh họa. “The book is on the table.” “The cat is under the chair.” Cứ chỉ trỏ rồi bắt nó nói.
- Luyện tập, luyện tập và luyện tập: Không có cách nào khác ngoài việc làm bài tập nhiều. Tôi tìm các dạng bài tập khác nhau, từ điền từ, chọn đáp án đúng, đến viết lại câu. Cứ làm sai thì giải thích lại, rồi làm bài tương tự.
À, có một điều quan trọng nữa là tôi cố gắng làm cho việc học bớt nhàm chán. Thỉnh thoảng tôi cho con chơi mấy trò chơi ngữ pháp đơn giản trên mạng, hoặc là hai bố con cùng nhau đặt câu đố vui có dùng cấu trúc vừa học.
Kết quả và vài điều rút ra
Sau khoảng vài tháng kiên trì như vậy, thằng cu nhà tôi tiến bộ trông thấy. Nó không còn sợ môn tiếng Anh nữa, mà còn chủ động đặt câu hỏi khi không hiểu. Các bài kiểm tra ngữ pháp ở lớp điểm cũng cao hơn hẳn. Tôi thấy mừng lắm.
Từ quá trình này, tôi rút ra được mấy điều:
Thứ nhất, muốn dạy con thì mình cũng phải hiểu rõ cái mình dạy. Đừng chủ quan.
Thứ hai, phải thật kiên nhẫn. Trẻ con nó học trước quên sau là chuyện bình thường. Cứ từ từ, mưa dầm thấm lâu.
Thứ ba, tìm cách làm cho việc học thú vị hơn. Đừng chỉ bắt nó cắm đầu vào sách vở.
Thứ tư, thực hành liên tục. Ngữ pháp mà không dùng là quên ngay.
Đấy, toàn bộ quá trình tôi đồng hành cùng con chinh phục ngữ pháp tiếng Anh lớp 5 là như vậy đó. Hy vọng những chia sẻ thật lòng này của tôi có ích cho ai đó đang trong hoàn cảnh tương tự. Chúc các bạn thành công!