Chào mọi người, nay tôi lại lôi chuyện dạy thằng cu nhà tôi học tiếng Anh ra để chia sẻ đây. Cụ thể là cái bài tiếng Anh lớp 5 Unit 5 Lesson 1. Đúng là mỗi lần dạy nó học là một lần thử thách tính kiên nhẫn của mình mà.
Chuẩn bị ban đầu
Thì đầu tiên, tôi cũng lôi sách giáo khoa, sách bài tập với cả cuốn vở của nó ra. Bài này chủ đề là “Where will you be this weekend?” – kiểu hỏi cuối tuần mày sẽ ở đâu ấy. Tôi phải xem qua một lượt xem từ mới với cấu trúc câu nó có gì, để còn biết đường mà chiến đấu với ông con giời.

Tôi thấy có mấy từ mới quan trọng như:
- island (hòn đảo)
- beach (bãi biển)
- bay (vịnh)
- countryside (nông thôn)
- city (thành phố)
- mountains (núi non)
Rồi cấu trúc chính là hỏi và trả lời về dự định tương lai gần: Where will you be…? và I think I’ll be… hoặc I’ll go to…. Cũng không quá khó, nhưng với một đứa chỉ thích siêu nhân với rô bốt như thằng nhà tôi thì cũng phải tìm cách.
Quá trình thực hành “gian nan”
Tôi bắt đầu bằng việc cho nó xem tranh ảnh liên quan đến mấy từ mới đó. Nhà có mấy cái ảnh cũ đi du lịch, tôi lôi ra chỉ trỏ, “Đây này con, this is a beach, Hạ Long Bay nè.” Nó cũng ậm ừ nhìn theo, nhưng mắt thì cứ liếc cái điện thoại của tôi.
Xong phần từ mới, tôi bắt nó đọc đi đọc lại. Tôi đọc trước, nó đọc theo. Đọc riêng từng từ, rồi ghép vào cụm đơn giản. Mồm nó thì đọc mà tay thì cứ nghịch cái bút. Tôi phải gõ nhẹ vào tay nó mấy lần đấy.
Tiếp theo là đến phần mẫu câu. Tôi đặt câu hỏi: “Where will you be this weekend?” rồi tự trả lời mẫu: “I think I’ll be at the beach.” Xong tôi lại hỏi nó, bắt nó dựa vào tranh hoặc ý thích của nó để trả lời.
Lúc đầu nó cứ lắp ghép lung tung cả. Hỏi “Where will you be this weekend?” nó trả lời “I go to school.” Tôi phải chỉnh lại, “Con ơi, cuối tuần cơ mà, với lại mình dùng ‘I think I’ll be’ hoặc ‘I’ll go to’ nhé.” Lại giải thích một hồi thì nó mới chịu sửa.
Chúng tôi thực hành hỏi đáp qua lại. Tôi hỏi, nó trả lời. Rồi tôi bảo nó hỏi lại tôi. Cứ thế lặp đi lặp lại với mấy cái địa điểm khác nhau. Có lúc nó còn hỏi tôi: “Where will you be this weekend, Dad?” Tôi cũng trả lời thật luôn: “I think I’ll be at home, teaching you English!” Nó cười khì khì.

Đang học ngon trớn thì nó lại chỉ con kiến bò trên bàn, rồi lại hỏi chuyện đâu đâu ấy. Tôi lại phải kéo nó về chủ đề. Đúng là một cuộc chiến không cân sức.
Sau khoảng gần một tiếng vật lộn, cuối cùng thì cu cậu cũng nhớ được kha khá từ vựng với mẫu câu. Nó cũng tự đặt được vài câu hỏi và trả lời tương đối ổn. Tôi cho nó nghỉ giải lao, không thì nó đình công mất.
Kết quả và cảm nhận
Đến cuối buổi, tôi kiểm tra lại thì thằng nhóc cũng nắm được cơ bản nội dung của Lesson 1. Nó biết hỏi và trả lời về dự định cuối tuần bằng mấy câu đơn giản. Từ vựng thì chắc cũng phải ôn đi ôn lại nhiều lần nữa mới ngấm hẳn.
Nói chung, dạy trẻ con học, nhất là tiếng Anh, đúng là phải kiên nhẫn và tìm đủ mọi cách để thu hút sự chú ý của nó. Mệt thì mệt thật đấy, nhưng thấy con mình tiến bộ từng chút một cũng vui các bác ạ. Hôm nay chia sẻ đến đây thôi, lần sau có gì hay ho tôi lại kể tiếp.