Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay cũng không có gì to tát lắm đâu, chỉ là muốn kể lại chút chuyện buổi tối vừa rồi tôi ngồi xem lại sách tiếng Anh lớp 7 của thằng cu nhà tôi, cụ thể là trang 12. Lâu lắm rồi không đụng vào sách vở kiểu này, cũng thấy hơi bồi hồi một chút.
Đầu tiên, tôi mở sách ra, trang 12 hiện ngay trước mắt. Nhìn qua thì có vẻ cũng không có gì phức tạp lắm. Chủ yếu là một vài đoạn hội thoại ngắn, kèm theo đó là mấy bài tập nho nhỏ về từ vựng và ngữ pháp. Tôi nhớ hồi xưa mình học tiếng Anh lớp 7 cũng kiểu na ná thế này, nhưng sách giờ hình như in màu mè đẹp hơn thì phải.
Tôi bắt đầu đọc kỹ hơn từng phần. À, thì ra trang này đang tập trung vào chủ đề “Health” (Sức khỏe), cụ thể là các vấn đề sức khỏe thường gặp và cách đưa ra lời khuyên. Có mấy từ mới như “headache”, “toothache”, “stomachache”, rồi “temperature”, “cough”, “flu”. Mấy từ này thì quen thuộc với mình rồi, nhưng để giải thích cho một đứa lớp 7 hiểu cặn kẽ thì cũng phải lựa lời.
Quá trình “ngâm cứu” cụ thể của tôi như sau:
- Bước 1: Đọc lướt và nắm ý chính. Tôi đọc nhanh qua các đoạn hội thoại để xem tình huống người ta đưa ra là gì. Thường là một bạn bị ốm, bạn kia hỏi thăm và khuyên nên làm gì. Ví dụ, bạn A nói “I have a headache”, bạn B sẽ khuyên “You should take some medicine and rest.” Đơn giản vậy thôi.
- Bước 2: Xem xét phần từ vựng. Tôi nhẩm lại cách phát âm mấy từ mới, rồi nghĩ xem làm sao để thằng cu nhà mình nó nhớ được nghĩa. Tôi hay dùng cách liên tưởng, ví dụ “head” là cái đầu, “ache” là đau, vậy “headache” là đau đầu. Cũng may là nhiều từ tiếng Anh nó có quy luật ghép từ như vậy.
- Bước 3: Để ý phần ngữ pháp. Trang này nhấn mạnh cấu trúc “You should + V (nguyên mẫu)” để đưa ra lời khuyên, và “You shouldn’t + V (nguyên mẫu)” để khuyên không nên làm gì. Cái này thì không khó, nhưng phải nhắc nó để ý dùng đúng động từ nguyên mẫu, không thêm “s” hay “ing” gì sất.
- Bước 4: Thử làm bài tập. Sách có mấy bài tập kiểu điền từ vào chỗ trống, hoặc nối câu hỏi với câu trả lời phù hợp. Tôi tự mình làm thử trước, coi như kiểm tra lại kiến thức của bản thân luôn. Có mấy câu cũng phải suy nghĩ một chút mới ra đáp án đúng nhất đấy, không đùa được đâu.
Sau khi “ngâm cứu” xong xuôi, tôi mới gọi thằng cu ra, bắt đầu giải thích cho nó từng phần một. Cái khó nhất không phải là kiến thức, mà là làm sao để nó thấy hứng thú và chịu tiếp thu. Tôi cố gắng lấy ví dụ thực tế gần gũi, ví dụ hỏi nó “Nếu con bị đau bụng thì mẹ hay khuyên con làm gì?”. Từ đó dẫn dắt vào bài học.
Lúc nó làm bài tập, tôi ngồi bên cạnh quan sát. Chỗ nào sai thì nhẹ nhàng chỉ ra, giải thích lại tại sao sai và sửa cho đúng. Có lúc nó cũng lơ đãng, nhưng tôi cố kiên nhẫn. Tôi nhận thấy là, việc học cùng con không chỉ giúp con hiểu bài, mà còn giúp mình hiểu con hơn.
Cuối cùng thì cũng “xử lý” xong trang 12. Thằng bé có vẻ cũng nắm được cơ bản nội dung rồi. Tôi thấy việc thực hành cùng con như thế này khá hiệu quả. Nó không chỉ là truyền đạt kiến thức, mà còn là chia sẻ, là đồng hành. Đấy, buổi tối mày mò với trang sách tiếng Anh lớp 7 của tôi nó diễn ra như vậy đấy. Hy vọng chia sẻ này của tôi cũng có ích cho ai đó đang có con học lớp 7 giống nhà tôi.