Okay,đây là bài chia sẻ về quá trình thực hành của tớ với “tiếng anh lớp 7 unit 1 looking back” nhé.
Hôm nay, tớ quyết định ôn lại Unit 1 trong sách tiếng Anh lớp 7. Nhớ hồi đó học cái này cũng chật vật phết, giờ nhìn lại xem thế nào. Quyết tâm là phải nắm chắc kiến thức cũ để học tốt hơn phần sau.
Đầu tiên, tớ lôi sách ra, mở đúng trang Unit 1 “Looking back”. Nhìn lại phần vocabulary, ôi thôi, mấy từ chỉ hoạt động hàng ngày như “get up”, “brush my teeth”, “have breakfast”… giờ thì dễ ợt, hồi xưa cứ phải lẩm bẩm mãi mới nhớ. Tớ ngồi viết lại hết mấy từ đó ra một tờ giấy, vừa viết vừa đọc to, kiểu ôn lại một lượt.
Sau khi ôn xong từ vựng, tớ chuyển qua phần ngữ pháp. Bài này chủ yếu ôn về thì hiện tại đơn (present simple) và thì hiện tại tiếp diễn (present continuous). Tớ nhớ là hay bị nhầm lẫn giữa hai cái này lắm. Lấy giấy nháp ra, viết lại công thức của từng thì:
- Hiện tại đơn: S + V (s/es) + O
- Hiện tại tiếp diễn: S + am/is/are + V-ing
Viết xong công thức, tớ bắt đầu làm bài tập trong sách. Mấy bài điền từ vào chỗ trống thì cũng không khó lắm, nhưng đến bài chia động từ thì bắt đầu thấy “khoai”. Chỗ nào dùng hiện tại đơn, chỗ nào dùng hiện tại tiếp diễn, phải suy nghĩ một lúc mới dám viết. Tớ làm hết bài tập, sau đó mở đáp án ra dò. Sai tè le!
Không nản! Tớ xem lại những câu mình làm sai, đọc kỹ lại phần giải thích trong sách. Hóa ra là mình chưa hiểu rõ cách dùng của hai thì này. Thì hiện tại đơn dùng để diễn tả những hành động lặp đi lặp lại, thói quen, còn hiện tại tiếp diễn dùng để diễn tả những hành động đang xảy ra ở thời điểm nói. Ví dụ, “I usually get up at 6 a.m.” (hiện tại đơn) và “I am studying English now.” (hiện tại tiếp diễn).
Hiểu ra rồi, tớ làm lại những bài tập mình đã làm sai. Lần này thì đúng gần hết. Để chắc chắn hơn, tớ lên mạng tìm thêm bài tập về hai thì này để làm. Làm xong, tớ tự chấm điểm cho mình, thấy mình tiến bộ hơn hẳn.
Tiếp theo, tớ làm phần “Communication”. Phần này chủ yếu là luyện nói và luyện nghe. Tớ mở file nghe trong sách ra, nghe đi nghe lại mấy đoạn hội thoại. Lúc đầu nghe không hiểu gì mấy, nhưng nghe nhiều thì cũng quen tai. Tớ cố gắng bắt chước cách phát âm và ngữ điệu của người bản xứ.
Sau khi nghe xong, tớ tự tập nói theo các đoạn hội thoại. Tớ tưởng tượng mình đang nói chuyện với một người bạn, cố gắng diễn đạt một cách tự nhiên nhất. Tớ ghi âm lại giọng nói của mình, rồi nghe lại để xem mình phát âm có chuẩn không. Ôi trời ơi, nghe xong muốn độn thổ luôn! Giọng mình nghe chán quá! Nhưng không sao, cứ luyện tập dần dần rồi sẽ khá hơn thôi.
Cuối cùng, tớ làm phần “Project”. Phần này yêu cầu mình làm một bài thuyết trình về một chủ đề nào đó liên quan đến Unit 1. Tớ chọn chủ đề “My daily routine” (thói quen hàng ngày của tôi). Tớ viết ra một dàn ý chi tiết, sau đó tập thuyết trình trước gương. Tớ cố gắng nói một cách lưu loát và tự tin nhất.
Kết thúc buổi ôn tập, tớ cảm thấy rất hài lòng. Tớ đã ôn lại được kiến thức cũ, hiểu rõ hơn về cách dùng của thì hiện tại đơn và thì hiện tại tiếp diễn, và luyện tập được kỹ năng nói và nghe. Mặc dù vẫn còn nhiều điều cần phải cải thiện, nhưng tớ tin rằng với sự cố gắng và kiên trì, tớ sẽ học tốt môn tiếng Anh.
Bài học rút ra: Muốn học tốt tiếng Anh, không có cách nào khác là phải chăm chỉ luyện tập. Cứ kiên trì, rồi mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn.