Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của mình về việc tổ chức mấy trò chơi tiếng Anh cho bọn trẻ lớp 4. Nghĩ thì đơn giản vậy thôi chứ lúc bắt tay vào cũng phải mày mò, thử tới thử lui mới ra được chút kết quả gọi là tạm ổn.
Bắt đầu từ đâu?
Ban đầu, tôi cũng hăm hở lắm. Cứ nghĩ lên mạng tìm vài trò là xong. Nhưng mà không phải vậy đâu. Bọn trẻ lớp 4 nó cũng có cái ý của nó, không phải trò nào cũng thích, không phải trò nào cũng chịu chơi nhiệt tình. Tôi nhớ đợt đầu, tôi lấy mấy trò hơi phức tạp một chút, giải thích规则 mỏi cả miệng mà chúng nó cứ ngơ ngác, chơi được một lúc là chán.

Thế là tôi phải ngồi nghĩ lại. Quan trọng nhất là phải làm sao cho chúng nó thấy vui, thấy hào hứng cái đã. Tiếng Anh thì từ từ thấm sau. Chứ ép quá là phản tác dụng ngay.
Quá trình thử nghiệm và điều chỉnh
Tôi bắt đầu bằng những trò cực kỳ đơn giản. Nhớ lại hồi mình còn bé tí hay chơi trò gì thì giờ áp dụng thử xem sao.
- Trò “Simon Says” (Ông Ba Bảo): Trò này thì kinh điển rồi. Tôi chuẩn bị một danh sách các hành động đơn giản bằng tiếng Anh như “Simon says stand up”, “Simon says touch your nose”, “Simon says clap your hands”. Lúc đầu thì nói chậm, rõ từng từ. Bọn trẻ khoái chí lắm, đứa nào làm sai bị loại là cả đám cười rần rần. Vui là chính!
- Trò “Bingo” từ vựng: Cái này thì tôi phải tự chế một chút. Tôi chọn một chủ đề, ví dụ như “Animals” (Động vật) hoặc “Fruits” (Trái cây). Sau đó, tôi làm mấy cái thẻ bingo, mỗi ô là một hình ảnh hoặc một từ tiếng Anh đơn giản. Rồi tôi đọc từ hoặc mô tả con vật/loại quả đó bằng tiếng Anh. Đứa nào có thì đánh dấu vào. Ai được một hàng trước thì hô “Bingo!”. Trò này giúp ôn từ vựng khá tốt mà không bị nhàm.
- Trò “Pictionary” (Đoán hình vẽ): Chia lớp thành hai đội. Mỗi đội cử một bạn lên bảng vẽ một đồ vật, con vật… mà tôi đưa từ khóa tiếng Anh cho. Các bạn còn lại trong đội đoán xem đó là gì bằng tiếng Anh. Đội nào đoán đúng nhiều hơn thì thắng. Trò này thì khỏi nói, đứa nào cũng thích vì được thể hiện tài năng hội họa (dù đôi khi vẽ không ai hiểu gì). Cười bể bụng luôn ấy.
- Trò “What’s Missing?” (Cái gì biến mất?): Tôi bày ra bàn khoảng 5-7 đồ vật quen thuộc (ví dụ: a pen, a book, an eraser, a ruler…). Cho bọn trẻ nhìn kỹ khoảng 30 giây. Sau đó, tôi dùng một cái khăn che lại rồi lén lấy đi một món. Mở khăn ra, tôi hỏi “What’s missing?”. Ai đoán đúng tên đồ vật bằng tiếng Anh thì được điểm. Trò này luyện trí nhớ và từ vựng cũng hay.
Trong quá trình chơi, tôi để ý thấy có mấy điểm quan trọng:
- Luôn khích lệ: Dù chúng nó nói sai hay làm chưa đúng, tôi cũng không chê. Cứ “Good try!”, “Almost there!” là bọn trẻ lại có động lực.
- Thay đổi liên tục: Chơi một trò lâu quá cũng chán. Tôi thường chuẩn bị 2-3 trò, mỗi trò chơi khoảng 10-15 phút rồi đổi.
- Phần thưởng nhỏ: Đôi khi chỉ là một cái sticker, một lời khen to trước lớp, hoặc được làm “thầy/cô giáo nhí” điều khiển trò chơi tiếp theo. Đơn giản vậy thôi mà hiệu quả lắm.
Kết quả đạt được
Sau một thời gian áp dụng mấy trò này, tôi thấy bọn trẻ hào hứng với việc học tiếng Anh hơn hẳn. Chúng nó không còn sợ nói tiếng Anh nữa, thậm chí còn chủ động dùng mấy từ đơn giản để nói chuyện với nhau. Từ vựng cũng nhớ được nhiều hơn vì được lặp đi lặp lại qua trò chơi một cách tự nhiên.
Tất nhiên, không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Có hôm chúng nó quậy quá, có hôm lại uể oải. Nhưng mà nhìn chung, việc đưa trò chơi vào dạy tiếng Anh cho các bạn lớp 4 thực sự là một cách rất hay. Cứ phải thực tế làm rồi mới rút ra được kinh nghiệm cho mình. Chứ đọc sách vở không thì cũng khó mà hình dung hết được.
Đó là chút chia sẻ của tôi. Hy vọng có ích cho ai đó đang loay hoay tìm cách làm cho giờ học tiếng Anh của bọn trẻ trở nên thú vị hơn!