Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về hành trình cải thiện tiếng Anh giao tiếp của mình, đặc biệt là khi đã đi làm rồi. Nói thật là trước đây, tôi cũng vật vã với tiếng Anh lắm, nhất là khoản nghe nói.
Tại sao tôi lại quyết định đi học?
Mọi chuyện bắt đầu từ khi công ty tôi có nhiều dự án hợp tác với đối tác nước ngoài hơn. Email thì cũng cố gắng viết được, nhưng cứ đến lúc họp hành hay gọi điện thoại là y như rằng tôi thấy mình như “người vô hình”. Muốn đóng góp ý kiến mà không biết diễn đạt sao cho trôi chảy, thành ra toàn ngồi im hoặc nhờ đồng nghiệp nói hộ. Thực sự lúc đó thấy bản thân mình kém cỏi ghê gớm. Nhiều cơ hội tốt cũng vì thế mà trôi qua mất.

Tôi cũng thử tự học ở nhà, mua mấy cuốn sách, rồi tải app này kia. Nhưng được dăm bữa nửa tháng lại đâu vào đấy. Thiếu người thực hành cùng, thiếu động lực, nói chung là không hiệu quả. Thế rồi tôi nghĩ, hay là mình tìm một khóa học giao tiếp cho người đi làm nhỉ? Ít ra có thầy cô hướng dẫn, có bạn bè cùng học, chắc sẽ khá hơn.
Quá trình tìm và chọn lớp
Thế là tôi bắt đầu công cuộc tìm kiếm. Ôi thôi, lên mạng tìm thì đủ các loại trung tâm, khóa học quảng cáo rầm rộ. Nào là “cam kết đầu ra”, “phương pháp độc quyền”, hoa cả mắt. Tôi cũng hỏi han bạn bè đồng nghiệp xem có ai biết chỗ nào ổn không. Tiêu chí của tôi lúc đó là:
- Tập trung vào giao tiếp: Tôi không cần học ngữ pháp quá cao siêu, chủ yếu là nghe nói phản xạ tốt.
- Giáo viên có kinh nghiệm: Ưu tiên giáo viên bản xứ hoặc Việt Nam nhưng phát âm chuẩn, có kinh nghiệm dạy người đi làm.
- Thời gian linh hoạt: Vì còn phải đi làm nên chỉ học được buổi tối hoặc cuối tuần.
- Học phí hợp lý: Cái này thì đương nhiên rồi, haha.
Sau một hồi cân nhắc, so sánh, rồi cũng đi học thử vài buổi ở một số nơi, cuối cùng tôi cũng chốt được một trung tâm mà tôi thấy khá phù hợp. Lớp học sĩ số không quá đông, giáo viên nhiệt tình, và quan trọng là có nhiều hoạt động tương tác, thực hành nói ngay tại lớp.
Những ngày đầu đi học và khó khăn
Buổi học đầu tiên, nói thật là tôi cũng hơi run. Lâu lắm rồi không đi học, lại còn học nói tiếng Anh nữa chứ. Mấy bạn trong lớp cũng đa phần là người đi làm như tôi, mỗi người một lĩnh vực. Ban đầu ai cũng còn ngại ngùng, nói năng lắp bắp. Nhưng được cái giáo viên rất biết cách khuấy động không khí, tạo nhiều trò chơi, hoạt động nhóm nên mọi người cũng dần cởi mở hơn.
Khó khăn lớn nhất có lẽ là việc sắp xếp thời gian. Đi làm cả ngày về nhiều hôm cũng mệt nhoài, chỉ muốn nằm dài ra nghỉ. Nhưng nghĩ đến mục tiêu đã đặt ra, tôi lại cố gắng xốc lại tinh thần. Nhiều hôm tan làm muộn, ăn vội cái bánh mì rồi chạy đến lớp cho kịp giờ. Về nhà lại tranh thủ ôn bài, làm bài tập. Nói chung là cũng khá vất vả.
Một cái khó nữa là tâm lý sợ sai. Lúc đầu, tôi sợ phát âm không chuẩn, sợ dùng sai ngữ pháp, nên cứ ngập ngừng mãi không dám nói. Nhưng rồi giáo viên cũng động viên nhiều, bảo là cứ nói đi, sai thì sửa, không ai cười đâu. Dần dần tôi cũng bớt sợ hơn, mạnh dạn phát biểu hơn, dù đôi khi vẫn còn sai tùm lum.
Kết quả và những điều nhận được
Sau khoảng 3 tháng kiên trì, tôi bắt đầu thấy có sự tiến bộ rõ rệt. Phản xạ nghe nói của tôi nhanh hơn trước. Tôi không còn quá sợ hãi khi phải giao tiếp bằng tiếng Anh nữa. Tất nhiên là chưa thể nói hay như gió được, nhưng ít nhất tôi đã có thể tự tin trình bày ý kiến của mình trong các cuộc họp, có thể hiểu và trao đổi những thông tin cơ bản với đối tác.

Điều quan trọng nhất mà khóa học mang lại cho tôi không chỉ là kiến thức, mà còn là sự tự tin và một môi trường để thực hành. Gặp gỡ những người cùng mục tiêu, cùng nhau cố gắng cũng là một động lực lớn.
Đến bây giờ, thỉnh thoảng tôi vẫn tham gia một số câu lạc bộ tiếng Anh để duy trì khả năng giao tiếp. Đúng là không có con đường nào dễ dàng cả, nhưng nếu mình thực sự quyết tâm và kiên trì, thì chắc chắn sẽ gặt hái được thành quả.
Đó là một chút chia sẻ về hành trình học tiếng Anh của tôi. Hy vọng nó có thể tiếp thêm chút động lực cho những ai đang muốn cải thiện khả năng ngoại ngữ của mình, đặc biệt là các bạn đã đi làm. Cứ bắt đầu thôi, rồi mọi thứ sẽ dần tốt hơn!