Khởi Đầu Lộn Xộn
Thú thật luôn, hồi đầu tao cầm cuốn sách ngữ pháp dày cộp lên mà mở trang đầu ra xem… 5 phút sau gục mặt xuống bàn ngủ khò. Mù từ vựng tới phát âm, nghe Tây nói chuyện như bị bỏ bùa, mở miệng ra phát âm thì bà bán xôi đầu ngõ còn nhìn tao như thấy sinh vật lạ. Mệt lử rồi nha!
Quyết Tâm Đổi Chiến Thuật
Tao quẳng cái đống sách cao ngất đó sang một bên, lôi điện thoại ra làm mấy trò:
- Bước 1: Tải ngay mấy app học từ vựng cơ bản. Mỗi ngày chỉ nhồi 5 từ, học xong thì viết ra giấy nhớ dán đầy cửa tủ lạnh. Đi mở tủ lạnh lấy nước cũng đập vô mắt mấy chữ “apple”, “hello”…
- Bước 2: Lên Youtube kiếm mấy kênh dạy phát âm cho trẻ con nước ngoài. Nghe họ bặm môi, chu mỏ từng tí một rồi ngồi trước gương làm y chang. Hồi đầu nói “thank you” còn bị ngáo bấm trọng âm thành ra nói như robot.
- Bước 3: Xem phim hoạt hình Disney bằng Engsub. Cứ 3 phút lại bấm dừng để nhại theo mấy câu ngắn ngủn như “Let’s go!”, “What’s that?”. Xem một tập phim 20 phút mà mất tới 2 tiếng đồng hồ!
Vật Lộn Tới Khi Thấy Đường
Kiên trì ròng rã 2 tháng trời, mỗi tối sau giờ làm cắm mặt vô 3 cái trò đó:
- Sáng ngủ dậy chưa kịp rửa mặt đã lôi app ra ôn 5 từ cũ + 5 từ mới
- Đi vệ sinh cầm theo điện thoại bật video phát âm nghe rồi nhại theo
- Trưa ăn cơm xem một đoạn phim ngắn có Engsub, thấy câu nào dễ thì nhẩm theo
Cái ngày tao nghe hiểu được trọn vẹn mẩu quảng cáo 15 giây trên Youtube, tao hét lên “Ối giời ơiiii!” làm thằng em họ đang ngủ bật dậy tưởng cháy nhà. Lần đầu tiên cảm giác không bị “điếc” khi nghe tiếng Anh!
Kết Quả Không Ngờ
Giờ nghĩ lại vẫn thấy buồn cười:
- Từ vựng cứ như mọc rễ trong đầu, tự dưng bật ra đúng lúc cần dùng
- Ra phố gặp Tây ba lô hỏi đường nói được vài câu đơn giản, họ còn khen phát âm dễ nghe
- Thấy ai nói tiếng Anh là tự nhiên lỗ tai nó dỏng lên nghe, không sợ nữa!
Mấu chốt là đừng đâm đầu vào ngữ pháp hay sách vở cao siêu. Cứ bắt chước như con nít tập nói, sai thì sửa, ngọng thì luyện miệng. Làm tới khi tai quen âm, miệng quen nhắc lại thì tự khắc nó thấm! Giờ tao vẫn chưa phải giỏi, nhưng cảm giác không còn “mất gốc” rồi mới sướng cái bụng!