Hôm nay tui muốn kể chuyện cái khóa học tiếng Anh online mà tui thử cho thằng cu nhà tui học. Nghe quảng cáo hoành tráng lắm, “tốt nhất” cơ mà. Tui ghiền mấy cái kiểu review thực tế nên cứ thế nhào vô.
Thấy quảng cáo rồi lọ mọ đăng ký
Đang lướt mạng thì cái banner nhảy vô mặt “Giúp bé tiến bộ thần tốc”. Tui nghĩ bụng nếu đỡ được mớ thời gian chở con đi học trung tâm thì tốt quá. Bấm vô xem thử, thấy người ta khoe hình các bé cười tươi rói, giá cả cũng rẻ rề. Tui điền luôn cái form đăng ký buổi học thử.
Vừa học vừa loạn cả lên
Hôm sau bên kia gửi mail kèm link… chờ hoài không thấy ai gọi. Tui mở điện thoại tự dò app. App nó xin đủ thứ quyền: camera, micro, cả đọc tin nhắn. Tặc lưỡi cho qua, kệ nào. Vô được rồi thì thấy cả đống trò chơi với bài hát thiếu nhi. Thằng nhỏ có vẻ mê, ngồi chơi mấy trò bắt chữ rồi nhảy cẫng lên. Nhưng cái chính là cô giáo? Toàn là video quay sẵn chẳng thấy mặt người đâu hết!
- Buổi đầu: Cu cậu hào hứng ghê, chạm chạm màn hình cười khanh khách.
- Buổi thứ ba: Bắt đầu nũng nịu “Ba ơi con chán rồi”, chơi loanh quanh mấy cái sticker rồi tắt máy chạy mất.
- Tuần sau: Nhắc học là cu cậu giả vờ đau bụng, lần sau thì… đòi đi vệ sinh mãi không về.
Thế là tính đường rút lui
Tui cố gắng ngồi kèm nó. Coi hoài mấy bài hát lặp đi lặp lại, trò chơi cũng chỉ loanh quanh vài kiểu. Chả khác nào cho nó xem YouTube Kids bản tính tiền! Bụng tui nói thôi xong rồi, tốn công vô ích. Tui gởi mail hỏi “Có giáo viên tương tác trực tiếp không?” thì nhận được câu trả lời công thức: “Chương trình được thiết kế bài bản để bé tự khám phá”… Thiệt là chán ngang con cua.
Cái kết cho “khóa học tốt nhất”
Giờ thì app kia đang chờ tui xóa đây. Mấy cái game nhạt nhẽo, bài hát quen tai đến phát ngán. Gọi là học chứ có sửa phát âm cho bé đâu? Toàn một mình nói một mình. Chắc tại tui mong đợi nhiều quá. Tốt nhất vẫn là kèm con học chút chút ở nhà, rồi kiếm chỗ cho nó gặp thầy cô thật sự. Online thì có cái tiện, nhưng thà… đóng tiền mua con cá mập đồ chơi cho nó chơi còn vui hơn!