Khởi động học tiếng Anh bài 1
Sáng nay vừa dậy, mình quyết định cắm mặt vào cái clip học nói tiếng Anh cho người mới trên YouTube. Mở ra nghe thử mà đầu như ong bay vù vù – toàn âm thanh lạ tai chả hiểu gì cả. Thôi thì bắt chước vậy, nhấn pause rồi cố nhái lại từng chữ một.
- Bắt đầu với mấy từ kiểu “Hello”, “Thank you”. Nghe tưởng dễ mà phát âm cứ như bị đơ lưỡi.
- Hứng chí đứng trước gương há miệng nói, cái mồm méo xệch mà tiếng vẫn nghe như robot bị đứt dây.
- Cứ thử được hai ba câu lại vấp, phải tua video hoài thành ra mất cả tiếng đồng hồ chỉ xong có mấy câu cơ bản.
Trưa nghỉ một lúc rồi lại lôi điện thoại ra luyện tiếp. Lần này học mẫu câu “My name is…”, dễ ẹc mà đọc ba bốn lần vẫn bị thành “mai nem i…” Chán quá đập tay xuống bàn cái đt, sao khó thế không biết. May sao lúc chán trường nhất thì bỗng phát âm chuẩn luôn câu “How are you?”, mừng rớt nước mắt.

- Chiều đi chợ về còn lẩm bẩm tự hỏi tự trả lời: “What is this?” – “This is pen!” mà nói xong tự cười như kẻ ngốc.
- Tối tắm xong ngồi ôn lại cả ngày, thấy mình dù gì cũng nhớ được vài câu, không đến nỗi tệ.
Giờ nghĩ lại cả ngày hôm nay, thấy học ngoại ngữ giống như trẻ con tập nói vậy. Miệng cứng đờ chưa quen, nhưng bắt đầu bi bô được vài tiếng rồi. Gật gù thầm bảo ngày mai sẽ thử bắn tiếng Anh với con mèo xem sao!