Hôm nọ mình ngồi tính, con gái 4 tuổi rồi mà chưa biết tí tiếng Anh nào. Thấy mấy đứa hàng xóm nói “hello” “thank you” vanh vách mà lo sốt vó. Thế là lên mạng gõ “lớp tiếng Anh cho bé 4 tuổi Hà Nội” xong… chết ngập trong biển thông tin.
Bắt đầu lần mò
Trước tiên mình vét túi xem địa chỉ quanh nhà ở Cầu Giấy. Ghé thử 3 lớp học mẫu:

- Chỗ đầu tiên giáo viên toàn đọc sách một chiều, lũ nhóc ngáp ngắn ngáp dài
- Chỗ thứ hai phòng ọc không ra hơi, cô giáo bảo “đông quá đợi tháng sau chuyển cơ sở”
- Chỗ thứ ba thì đòi đóng nguyên khóa 20 triệu, học thử 1 buổi tính phí 500k
Lăn ra về tay trắng, thề không bao giờ tin quảng cáo “học thử miễn phí” nữa.
Vòng hai vật lộn
Tối đó vừa dỗ con ngủ xong, lôi điện thoại tra tiếp mấy diễn đàn mẹ bỉm sữa. Thấy mấy chị mách:
- Tránh chỗ nào dán poster “100% giáo viên Tây” – toàn sinh viên du lịch dạy tạm
- Xem kỹ lớp nào dùng hình con vật với đồ chơi nhiều màu
- Nhớ hỏi kỹ chính sách học bù lúc trẻ ốm
Thế là hôm sau gọi điện đặt hẹn thêm 5 chỗ, trong đầu tự nhủ “lần này chọn được thì thôi, không được về dạy con luôn”.
Bước ngoặt bất ngờ
Đang bơ phờ vì dùng địa chỉ quận đông lớp ít quá thì gặp cái lớp nhỏ xíu ngõ 67 Xuân Thủy. Bà chủ lớp quả là người tâm huyết:
- Cho con chơi đất nặn trong 10 phút đầu để thăm dò tính cách
- Giáo viên Việt dẫn dắt, thỉnh thoảng cô Tây gọi video để luyện giọng chuẩn
- Bảo mình cứ ngồi coi chừng trốn học thì… bị đuổi về vì “phụ huynh nhìn con không tập trung”
Con gái về kể suốt buổi “mai mẹ cho đi chơi với cô Giang nữa nhé”. Thế là biết đúng nơi rồi!

Đúc kết xương máu
Sau một tháng rưỡi lục lọi, mình rút ra mấy điều ai cũng nên biết:
- Đừng tin lời đồn “trung tâm top 1” – chỗ 5 sao trên mạng có khi học phí cắt cổ
- Phải xem tận mắt lớp học: đồ chơi cũ kỹ, phòng bí thì đừng mơ con hứng thú
- Thái độ giáo viên quan trọng hơn bằng cấp – người hay cười dễ khiến trẻ mở miệng
À mà thôi, điều kiện mỗi nhà mỗi khác, quan trọng là con thích học chỗ nào thì đi. Như con nhà mình giờ cứ sáng thứ bảy là tự dậy gọi “mẹ ơi, tới giờ nặn đất sét chưa”. Thế là đủ!