Hôm trước mình ngồi xem thằng cu nhà mình học tiếng Anh online của trường. Ôi giời ơi nhìn mà muốn đập đầu vô tường. Thầy cô nói cái gì nó chả hiểu, mà ngồi yên một chỗ cũng không xong. Xong mình nghĩ, thôi để ba nghiên cứu cái gì hay ho cho con học ở nhà vậy.
Bắt đầu với cái App dễ kiếm nhất
Mình lên mạng gõ mấy chữ kiểu “dạy tiếng Anh cho trẻ con”. Úi trời cái nào cũng quảng cáo hay hơn hoa hậu. Đâm đầu vô cái App đầu tiên, tải về cho thằng bé chơi thử. Mới đầu nó hào hứng lắm, cứ chạm chạm vào hình con heo con bò kêu “oink oink”, “moo moo”. Rồi được hai bữa… chán. Nó ấn loan xạ, toàn vô game chơi, học hành gì đâu. Tiền mất tật mang, thế là mình gỡ phát một.

Thử qua mấy kênh YouTube
Không App thì ra Youtube xem. Tìm mấy kênh ca nhạc hoạt hình cho trẻ con nước ngoài. Cái này được này! Hình ảnh sặc sỡ, nhạc vui tai. Thằng bé ngồi xem mắt chữ A mồm chữ O, còn lắc lư theo. Mình mừng tưởng trúng phóc. Ai ngờ… xem thì vui mà học được gì đâu. Nó chỉ nhớ mỗi cái giai điệu, hỏi con khỉ nói gì thì nó dậm chân hát “five little monkeys” chứ không nói được “monkey”. Lại toang.
Mò tới trang Web học bài bản
Lần này mình cẩn thận hơn. Lên mấy group cha mẹ, hỏi han kinh nghiệm thực tế. Có mẹ giới thiệu mấy trang dạy online có sẵn chương trình, học kiểu vừa chơi vừa học. Mình đăng ký cái thử xem sao. Phải nói là hơi tốn một tị thời gian ngồi học cùng con lúc đầu. Trang có game giáo dục, có bài hát, có cả truyện nói hình ảnh minh hoạ. Phải theo dõi xem con đang học bài nào, làm game ra sao. Mệt thiệt, nhưng mà lần này thấy có vẻ khác.
- Con biết nhìn hình nói từ: cái bóng đèn là “light”, quả táo là “apple”.
- Nghe cô giáo online nói đơn giản kiểu “please sit down”, “give me the red pencil”, nó cũng làm theo được.
- Quan trọng là nó tự giác bật lên học, không phải nhắc miết.
Cái gì cũng có cái giá của nó
Ở nhà học là tiện thiệt đó, khỏi đưa đón, tự sắp xếp giờ giấc lúc nào rảnh cho con học. Nhưng không phải cái hay nào cũng miễn phí. Cái App đầu free xong đòi mua gói. Cái Web bài bản kia cũng có gói trả phí để học đầy đủ. Mình phải ngồi so giá từng nơi, rồi xem cái nào hợp túi tiền mà hiệu quả. Cũng khá mệt đầu.
Cuối cùng thì bây giờ sáng sáng thằng bé tự ngồi vào bàn bật học 30 phút tiếng Anh. Thấy nó cười khi con chó trong bài hát kêu “woof woof”, rồi nhìn mình nói “I love you daddy”. Mình thấy cũng ổn rồi, phê rồi. Đỡ hơn lúc trước nhiều. Cho con học tiếng Anh tại nhà chả đơn giản tí nào đâu, phải thử nghiệm, mất tiền và mất cả công sức ngồi học cùng nó nữa. Nhưng chịu khó thì cũng tìm ra cách!