Lại phải học lại tiếng Anh từ số không này. Thực ra hôm qua đi uống cà phê với thằng bạn, nó nói mấy câu tiếng Anh như gió mà mình ngồi há mồm như cá trê ươn, đầu óc trống rỗng phèo. Về nhà cầm cuốn sách giáo khoa cũ lên coi thử – chữ nào cũng giống chữ quen mà ghê, đọc vô não như nước đổ lá khoai. Mới nhận ra kiến thức bay biến đâu hết, chắc mùa hè năm lớp 10 trả thầy cô sạch rồi.
Bắt tay vào lục lọi tài liệu
Lôi nguyên thùng sách vở thời đi học ra lật tung. Ôi trời ơi, chương trình phổ thông toàn công thức khô khốc, đọc vô thấy não chuẩn bị shutdown liền. Lên mạng gõ “học tiếng anh cho người quên hết” thấy trăm kiểu quảng cáo hoa mắt. Quẹt phải gần chục trang mới vớ được mấy thứ đơn giản:

- Một bộ từ vựng cơ bản xếp theo chủ đề kiểu “nhà bếp”, “đi siêu thị”
- Vài clip dạy ngữ pháp dạng vỡ lòng, có hình con mèo chạy qua chạy lại minh hoạ
- Cái ứng dụng nhỏ học từ mới mỗi ngày, giao diện trống hoác chả có chút màu mè nào
Vật lộn bữa đầu học lại
Sáng dậy sớm quyết tâm cao độ, ngồi bàn chỉnh tề. Mở sách ra đọc được nửa trang thấy mắt díp lại, đầu gật gà gật gù. Lại còn cái cơn buồn ngủ lúc 3h chiều nữa chứ, vừa học thì câu quá khứ đơn vừa gục mặt vô gối khò khò. Nhớ lại ngày trước đi học, giáo viên bắt đọc rần rần “I am, you are, he is…” cả lớp đồng thanh như cái máy. Giờ tự học một mình cứ lúng búng miệng như cá mắc cạn, ngượng chín cả mặt.
Mấy chiêu tự chữa cháy
Thôi thì tự nghĩ ra trò chơi với bản thân vậy. Lấy cái bảng trắng treo trong nhà bếp, viết loạn xị năm từ mới học được hôm nay lên đó. Đi ngang lại liếc mắt đọc thầm, rửa chén cũng lẩm bẩm “plate, bowl, chopsticks…”. Tối nằm ngủ trước mở cái ứng dụng ra xem lại từ vựng, đặt điện thoại tự tắt sau 10 phút. Cũng may mấy cái clip dạy phát âm dạng hoạt hình dễ coi, có con mèo nhảy múa giải thích “ship vs sheep” làm mình cười lăn, chứ mấy giáo sư mặt đờ đờ trên mạng nhìn phát ngủ gục.
Bữa trước tính bỏ cuộc, ra ngoài hàng ăn sáng thấy tờ rơi giới thiệu “Khóa học cho người mất gốc”. Thầm nghĩ thôi thì đổ tiền đi học thật, lại sực nhớ hôm trước còn kêu mấy đứa bạn “Tao tự học được khỏi cần trung tâm”. Lật đật về nhà lục cái ứng dụng cũ ra xem tiếp, dần dần mấy cấu trúc cơ bản nó bắt đầu quen mặt. Giờ gặp mấy cái danh từ đơn giản kiểu như “apple”, “book” khỏi cần nghĩ, tự nhiên vang lên trong đầu luôn.
Chắc chắn vẫn còn sai be bét nhiều chỗ, nhưng mỗi ngày viết được vài câu xong tự đọc vang vang lên nghe đỡ ngượng hơn trước. Quan trọng là hôm nay vẫn chưa bỏ cuộc!