Chào cả nhà, hôm nay tôi xin chia sẻ một chút về quá trình tôi đồng hành cùng cu cậu nhà tôi chinh phục Unit 4 sách tiếng Anh lớp 2. Nói thật là ban đầu cũng hơi oải, vì thằng bé nhà tôi nó thuộc dạng hiếu động, bắt nó ngồi yên một chỗ học bài là cả một vấn đề.
Bắt đầu từ đâu?
Tôi nhớ lại hồi mình đi học, cứ nhắc đến tiếng Anh là thấy một mớ ngữ pháp khô khan. Tôi không muốn con mình cũng có cảm giác đó. Thế là tôi quyết định phải tìm cách nào đó “mềm” hơn. Đầu tiên, tôi lôi cuốn sách giáo khoa ra, xem Unit 4 nó nói về cái gì. À, chủ đề quen thuộc: Đồ dùng học tập và các hoạt động trong lớp. Cũng không quá khó nhằn.

Tôi bắt đầu bằng việc cho cu cậu xem hình ảnh trong sách. Tôi chỉ vào từng món đồ, đọc tên tiếng Anh thật to, rõ ràng. Ban đầu nó cũng chỉ ngơ ngác nhìn theo thôi, chưa có phản ứng gì nhiều. Tôi nghĩ, “Chà, có vẻ cách này chưa ổn lắm.”
Thay đổi chiến thuật
Tôi nhớ ra là trẻ con nó thích mấy thứ trực quan, sinh động. Thế là tôi lục tìm mấy cái đồ dùng học tập thật của nó: cái bút chì, cục tẩy, quyển vở, thước kẻ. Tôi cầm từng thứ lên, vừa nói tên tiếng Việt, vừa nói tên tiếng Anh. Ví dụ:
- “Đây là pencil, con cầm xem nào.”
- “Còn đây là eraser, để tẩy khi viết sai nè.”
- “Quyển sách này là book, còn vở để viết là notebook.”
Tôi lặp đi lặp lại nhiều lần, vừa nói vừa cho nó chạm vào, cảm nhận. Thấy có vẻ nó bắt đầu chú ý hơn một chút. Rồi tôi bày trò chơi. Tôi giấu mấy món đồ đó đi, rồi hỏi “Where is the pencil?”. Nó mà tìm đúng, tôi khen lấy khen để. Dần dần, nó cũng hào hứng tham gia.
Tiếp theo là phần từ vựng về các hoạt động trong lớp như “stand up”, “sit down”, “open your book”, “close your book”. Cái này thì dễ hơn vì có thể làm hành động minh họa luôn. Tôi hô khẩu lệnh, rồi hai bố con cùng làm theo. Lúc thì tôi hô, nó làm, lúc thì nó xung phong hô, tôi làm. Cười muốn bể bụng luôn ấy chứ.
Kết hợp nghe và hát
Tôi cũng tìm thêm mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi có liên quan đến chủ đề Unit 4. Mấy bài giai điệu vui vẻ, từ ngữ đơn giản. Tôi mở cho nó nghe lúc chơi, lúc ăn. Ban đầu nó cũng chỉ nghe thụ động thôi, nhưng được một thời gian, tôi thấy nó bắt đầu lẩm nhẩm hát theo mấy từ quen thuộc. Đúng là “mưa dầm thấm lâu” các bác ạ.
Có hôm, đang ngồi tô màu, tự dưng nó cầm cái bút chì lên rồi nói “pencil”. Ôi trời, lúc đó tôi mừng gì đâu. Đúng là công sức của mình cũng có kết quả.
Vài điều rút ra
Qua cái quá trình vật lộn với Unit 4 này, tôi thấy có mấy điểm quan trọng:

- Kiên nhẫn là vàng: Trẻ con nó không thể tiếp thu ngay được, phải từ từ, lặp đi lặp lại. Đừng có nản.
- Học mà chơi, chơi mà học: Biến việc học thành trò chơi, lồng ghép kiến thức vào các hoạt động hàng ngày. Đừng tạo áp lực cho con.
- Tận dụng đồ vật thật: Cho con tiếp xúc với đồ vật thật giúp con dễ hình dung và nhớ từ vựng tốt hơn.
- Khen ngợi, động viên: Một lời khen đúng lúc có tác dụng cực kỳ lớn, giúp con có thêm động lực.
Giờ thì cu cậu nhà tôi cũng đã nắm được kha khá từ vựng và mẫu câu cơ bản của Unit 4 rồi. Quan trọng nhất là nó không còn sợ học tiếng Anh nữa, thậm chí còn tỏ ra thích thú mỗi khi tôi rủ “chơi học tiếng Anh”. Đúng là hành trình nào cũng có khó khăn, nhưng khi thấy con mình tiến bộ từng chút một, mọi mệt mỏi đều tan biến hết. Chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của tôi, hy vọng có ích cho ai đó đang có con học lớp 2 nhé!