Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về quá trình tôi dạy tiếng Anh cho mấy đứa nhỏ lớp 2E. Cũng không có gì to tát đâu, chủ yếu là ghi lại mấy cái lặt vặt trong quá trình thôi, coi như kỷ niệm.
Chuẩn bị ban đầu
Đầu tiên, tôi phải hình dung xem bọn trẻ con lớp 2 thì nó thế nào. Nghịch thì khỏi nói rồi, nhưng quan trọng là chúng nó còn bé, khả năng tập trung không cao. Thế nên, tôi nghĩ là không thể nào dạy theo kiểu người lớn được, cứ lý thuyết suông là chúng nó ngáp ngắn ngáp dài ngay.

Thế là tôi bắt đầu lôi hết sách vở cũ ra xem, tìm mấy cái tranh ảnh màu mè, mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi vui nhộn. Tôi cũng chuẩn bị thêm ít giấy màu, bút sáp, mấy cái đồ chơi nho nhỏ để làm phần thưởng. Ý tưởng là phải làm sao cho tiết học nó sinh động, nhiều màu sắc một chút.
- Sách giáo trình cơ bản (chọn loại nhiều hình ảnh).
- Flashcards từ vựng tự làm hoặc mua sẵn.
- Nhạc thiếu nhi tiếng Anh.
- Video hoạt hình ngắn, đơn giản.
- Giấy, bút màu để vẽ vời.
Buổi học đầu tiên và những ngày tiếp theo
Buổi đầu tiên, thú thật là cũng hơi run. Mấy chục đứa trẻ con nhìn mình chằm chằm, đứa thì tò mò, đứa thì ngơ ngác. Tôi bắt đầu bằng mấy trò làm quen đơn giản, hỏi tên, hỏi tuổi bằng tiếng Anh kiểu “What’s your name?”. Rồi cho chúng nó hát theo một bài hát tiếng Anh dễ nhớ. Ban đầu cũng có đứa rụt rè, nhưng thấy mấy bạn khác hào hứng thì cũng dần dần hòa nhập.
Những buổi sau, tôi bắt đầu dạy từ vựng theo chủ đề: màu sắc, con vật, đồ dùng học tập, gia đình. Tôi cố gắng không nhồi nhét quá nhiều trong một buổi. Mỗi buổi chỉ vài từ mới thôi, nhưng phải lặp đi lặp lại bằng nhiều cách khác nhau. Ví dụ, dạy từ “cat” thì tôi cho xem hình con mèo, bắt chước tiếng mèo kêu, rồi cho chúng nó tô màu hình con mèo. Có hôm thì tôi mang cả đồ vật thật vào lớp, như quả táo (apple), quả chuối (banana).
Tôi nhận ra là bọn trẻ con rất thích trò chơi. Thế là tôi lồng ghép các trò chơi vào bài học. Nào là “Simon says”, đoán đồ vật, tìm tranh… Cứ thấy chúng nó cười toe toét là biết mình đi đúng hướng rồi. Thỉnh thoảng, tôi cũng cho chúng nó xem một đoạn phim hoạt hình ngắn bằng tiếng Anh, rồi hỏi mấy câu đơn giản xem chúng nó có hiểu không.
Những khó khăn và cách giải quyết (của riêng tôi)
Dĩ nhiên là không phải lúc nào cũng thuận lợi. Có những đứa rất hiếu động, chạy lung tung trong lớp. Có đứa thì lại nhút nhát, không dám nói. Có đứa thì học nhanh, có đứa thì lại chậm hơn. Những lúc như vậy, tôi cố gắng kiên nhẫn. Với mấy đứa nghịch thì tôi tìm cách thu hút sự chú ý của chúng nó vào bài học, ví dụ giao cho làm “trợ lý” của cô. Với mấy đứa nhát thì tôi động viên, khen ngợi từng chút một khi chúng nó chịu mở miệng.
Có hôm mệt phờ râu, nói muốn khản cả cổ, nhưng nhìn thấy sự tiến bộ của tụi nhỏ, dù chỉ là nhớ thêm được một từ mới, hay mạnh dạn nói được một câu tiếng Anh đơn giản, là tôi lại thấy vui. Cái cảm giác đó nó khó tả lắm.
Kết quả và cảm nhận
Sau một thời gian, tôi thấy đa số các bé trong lớp 2E đã có một nền tảng tiếng Anh nho nhỏ. Chúng nó biết được khá nhiều từ vựng thông dụng, có thể hát theo một số bài hát tiếng Anh, và quan trọng nhất là chúng nó không còn sợ tiếng Anh nữa. Thậm chí có đứa còn về nhà khoe với bố mẹ là thích học tiếng Anh.

Đó là cả một quá trình, có lúc vui, có lúc cũng hơi nản, nhưng nhìn chung thì đó là một trải nghiệm rất đáng nhớ. Chia sẻ với mọi người một chút vậy thôi, hy vọng là cũng có ích cho ai đó đang có ý định dạy tiếng Anh cho trẻ con.