Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay rảnh rỗi nên tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình khi cùng con học bài tiếng Anh lớp 6, cụ thể là Unit 7, phần A Closer Look 2. Nghe thì có vẻ đơn giản nhưng mà bắt tay vào mới thấy cũng lắm cái cần để ý đấy.
Mở đầu câu chuyện thực hành của tôi
Chuyện là thế này, con tôi nó học đến Unit 7 sách tiếng Anh lớp 6 mới. Tôi cũng hay kèm con học nên cũng ngó qua xem bài vở thế nào. Lướt qua phần A Closer Look 2, thấy chủ yếu là ngữ pháp với mấy cái trạng từ chỉ tần suất. Ban đầu tôi nghĩ bụng: “Ồ, cái này chắc cũng không khó lắm đâu, mấy cái always, usually, often này chắc trẻ con nó học vèo cái là xong.” Ai dè, đến lúc con làm bài tập mới thấy nó cứ loay hoay, sai tới sai lui.

Đi sâu vào quá trình “vật lộn”
Thế là tôi quyết định phải xắn tay vào “thực chiến” cùng nó. Đầu tiên, tôi xem kỹ lại sách giáo khoa, xem người ta trình bày ngữ pháp ra sao. Cái phần “Adverbs of frequency” (trạng từ chỉ tần suất) ấy, lý thuyết thì ngắn gọn thôi, nhưng áp dụng vào câu thì con tôi nó cứ đặt lung tung cả lên. Nào là đặt trước động từ thường, sau động từ “to be”. Nghe thì dễ hiểu đấy, mà lúc làm bài thì nó cứ:
- “Mom, I always go to school.” với “I go always to school.” cái nào đúng?
- Rồi thì “She is often late.” với “She often is late.” nữa.
Đấy, mới có mấy cái cơ bản mà đã thấy hơi “khoai” rồi. Chưa kể đến việc phải hình thành câu hỏi với “How often…” nữa chứ. Con tôi nó cứ nhầm lẫn, không biết đặt trợ động từ “do/does” ở đâu cho đúng.
Tiếp theo là phần thì hiện tại đơn để nói về lịch trình, thời gian biểu (timetables, programmes). Sách đưa ra mấy cái ví dụ về lịch chiếu phim, lịch tàu chạy. Cái này thì đỡ hơn chút, nhưng mà để con tự đặt câu hoàn chỉnh, đúng ngữ pháp thì cũng phải sửa lên sửa xuống.
Cái cách tôi “gỡ rối” từng chút một
Thấy tình hình có vẻ không ổn lắm nếu chỉ đọc lý thuyết suông, tôi bắt đầu bày trò. Đầu tiên, với trạng từ chỉ tần suất, tôi lấy ngay các hoạt động hàng ngày của con ra làm ví dụ. Tôi hỏi:
- “Con có luôn luôn đánh răng buổi sáng không?” -> “Do you always brush your teeth in the morning?” -> “Yes, I always brush my teeth.”
- “Con có thường xuyên xem TV sau khi làm bài tập không?” -> “Do you often watch TV after doing homework?” -> “Sometimes, I sometimes watch TV.”
Cứ thế, tôi đặt câu hỏi, con trả lời, rồi tôi lại yêu cầu con tự đặt câu về bản thân, về các thành viên trong gia đình. Quan trọng là lặp đi lặp lại, cho nó thành phản xạ. Tôi còn vẽ một cái thang đo mức độ thường xuyên, từ “never” (0%) đến “always” (100%), rồi điền các trạng từ kia vào. Nhìn trực quan có vẻ nó dễ hình dung hơn.
Còn với phần nói về lịch trình, tôi lấy luôn cái thời khóa biểu ở lớp của con, hoặc lịch chiếu phim hoạt hình mà nó thích. Tôi chỉ vào đó rồi hỏi:
- “What time does your Math class start on Monday?”
- “When is the Tom & Jerry show on?”
Rồi yêu cầu con trả lời bằng câu đầy đủ. “My Math class starts at 7:30 on Monday.” Xong rồi lại đổi vai, để con hỏi tôi. Cứ qua lại như thế, nó quen dần với cấu trúc câu.

Trong quá trình đó, tôi không quên nhấn mạnh việc sử dụng “s/es” cho động từ đi với ngôi thứ ba số ít. Cái này cũng là một cái bẫy mà bọn trẻ hay quên lắm. Cứ hở ra là “He go to school” hay “She watch TV” ngay.
Kết quả và vài lời nhắn nhủ “ruột gan”
Sau khoảng vài buổi tối hì hục như thế, thì con tôi cũng đỡ hơn hẳn. Nó không còn sợ sệt khi phải đặt câu với trạng từ chỉ tần suất hay đọc hiểu lịch trình nữa. Tất nhiên là thỉnh thoảng vẫn có nhầm lẫn nhỏ, nhưng mà cái đó thì từ từ sửa thôi.
Qua cái lần này, tôi thấy là học ngữ pháp tiếng Anh, nhất là với trẻ con, thì cứ phải thực hành nhiều, gắn với những cái gần gũi với chúng nó. Sách giáo khoa là nền tảng, nhưng mà mình phải biết cách biến hóa, làm cho nó sinh động hơn. Đừng có chỉ bắt chúng nó học thuộc lòng mấy cái quy tắc khô khan. Cứ kiên nhẫn, tìm cách giải thích dễ hiểu nhất, rồi cùng con luyện tập. Mưa dầm thấm lâu, kiểu gì cũng sẽ có kết quả thôi.
Đấy, chút chia sẻ thực tế của tôi về cái Unit 7 A Closer Look 2 này. Hi vọng là có ích cho bố mẹ nào cũng đang đồng hành cùng con trên con đường học tiếng Anh nhé. Mệt thì có mệt thật đấy, nhưng mà thấy con tiến bộ là vui lắm!