Chào mọi người, hôm nay tôi lại lôi cuốn sách “học tiếng anh cùng cô quế lớp 2 unit 4” ra nghiền ngẫm. Đúng là nhiều lúc thấy mình cũng rảnh thiệt sự, người lớn đầu rồi mà vẫn cặm cụi với sách tiếng Anh của mấy đứa nhỏ.
Bắt đầu buổi học “căng não”
Đầu tiên, tôi mở sách ra, nhìn qua một lượt mấy cái hình ảnh minh họa trong Unit 4. Trông thì đơn giản, màu mè hoa lá cành đúng kiểu trẻ con thích. Mấy từ vựng chủ đề lần này hình như là về đồ vật trong lớp học thì phải. Nào là “pencil”, “book”, “ruler”, rồi “desk”, “chair”. Ngó qua thì thấy cũng không có gì đánh đố lắm.

Tiếp theo, tôi bật cái đĩa CD đi kèm lên. Giọng đọc trong veo, rõ ràng, đúng chuẩn giọng cô Quế (chắc vậy, vì sách tên thế mà). Đoạn hội thoại đầu tiên là mấy câu chào hỏi, rồi hỏi về đồ vật. “What’s this?” – “It’s a pencil.” Nghe thì dễ đấy, nhưng mà để bắt chước được cái ngữ điệu tự nhiên như người ta thì cũng phải luyện mỏi mồm.
Thử thách phát âm và ghi nhớ
Tôi bắt đầu tua đi tua lại từng câu, cố gắng nhại theo. Có mấy từ đơn giản như “pen” hay “book” thì không sao, chứ đụng mấy từ có âm cuối như “desk” hay “ruler” là lưỡi nó cứ díu vào nhau. Nhiều lúc phát âm xong nghe lại thấy nó ngộ ngộ, không giống ai.
- Nghe đi nghe lại phần từ vựng mới.
- Tập đọc to từng từ, rồi ghép vào câu.
- Cố gắng nhớ mặt chữ và nghĩa của từ.
- Lẩm nhẩm đọc theo đoạn hội thoại mẫu.
Cái khó không phải ở từ mới hay ngữ pháp gì cao siêu đâu bà con ạ. Mấy cái đó thì trẻ con nó còn nuốt được, huống chi mình. Cái khó là cái sự kiên trì, cái sự đều đặn mỗi ngày một chút. Rồi thì công việc, rồi thì con cái, đủ thứ nó xen vào. Hôm nào hứng lên thì học được cả tiếng, hôm nào mệt thì chỉ nhìn sách được 5 phút là mắt đã díp lại rồi.
Như cái Unit 4 này, tôi cũng phải loay hoay mấy buổi rồi đấy. Cứ học trước quên sau. Nhớ được từ này thì lại quên mất cách phát âm từ kia. Nhiều lúc cũng nản lắm, muốn vứt xó cho rồi. Nhưng rồi lại nghĩ, thôi kệ, cứ mỗi ngày một tí, như kiến tha lâu cũng đầy tổ. Với lại, học cùng con cũng có cái vui của nó, ít ra cũng biết con mình nó đang học cái gì ở trường.
Kết quả sau một hồi vật lộn
Sau khoảng một tiếng đồng hồ cặm cụi, tôi cũng cảm thấy mình “thẩm thấu” được kha khá nội dung của Unit 4. Mấy cái từ vựng về đồ dùng học tập cũng đã nhớ được mặt chữ, phát âm thì chắc cũng tạm ổn, không đến nỗi người bản xứ nghe không hiểu gì. Cái đoạn hội thoại “What’s this?” – “It’s a…” thì chắc là thuộc lòng rồi.
Thôi thì hôm nay tạm dừng ở đây. Mai lại tiếp tục chiến đấu với phần bài tập của Unit 4 xem sao. Học hành đúng là không có đường tắt, nhất là học ngoại ngữ với một cái đầu không còn được “trong veo” như hồi còn bé xíu. Nhưng mà, cứ cố gắng thôi, biết đâu một ngày đẹp trời mình lại nói tiếng Anh như gió thì sao, nhỉ?
