Chào mọi người, hôm nay mình xin chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của bản thân xoay quanh cái chủ đề mà nhiều phụ huynh có con học cấp 2 cũng hay băn khoăn: “học sinh cấp 2 cần chứng chỉ tiếng Anh gì?”. Thực ra thì hồi thằng cu nhà mình mới lên lớp 6, mình cũng rối y như mọi người vậy đó, không biết đường nào mà lần.
Hành trình tìm hiểu chứng chỉ tiếng Anh cho con
Lúc đó, mình bắt đầu bằng việc hỏi han lung tung. Đầu tiên là hỏi cô giáo chủ nhiệm của con. Cô thì cũng có gợi ý một vài cái tên, nhưng mà chung chung quá, kiểu như “có thì tốt cho con sau này”. Rồi mình mò lên mạng tìm hiểu, ôi thôi đủ thứ tên chứng chỉ hiện ra: KET, PET, TOEFL Junior, rồi thậm chí có người còn nhắc tới cả IELTS nữa cơ. Thực sự là loạn hết cả đầu!

Sau đó, mình bắt đầu hỏi kinh nghiệm từ mấy chị bạn đồng nghiệp có con lớn hơn, đã từng cho con đi thi. Có chị thì bảo nên cho thi KET hoặc PET của Cambridge, vì nó phổ biến, nhiều trường cũng ưu tiên. Có chị thì lại bảo TOEFL Junior hợp với lứa tuổi cấp 2 hơn, đánh giá đúng năng lực hơn. Mình nghe xong lại càng thêm phân vân.
Thế là mình quyết định phải tự mình tìm hiểu kỹ hơn từng loại một.
Quyết định và quá trình chuẩn bị
Sau một hồi cân nhắc, mình thấy thế này:
- Mục tiêu của con: Lúc đó, mục tiêu chính của con mình là để làm quen với dạng đề thi chuẩn quốc tế, củng cố kiến thức và quan trọng là có thêm chút tự tin khi học tiếng Anh. Một số trường chuyên hoặc lớp chọn cũng có yêu cầu hoặc cộng điểm ưu tiên cho các chứng chỉ này.
- Khả năng của con: Mình cũng phải xem xét sức học của con đang ở mức nào để chọn chứng chỉ cho phù hợp, không quá dễ cũng không quá khó gây áp lực.
Sau khi cân nhắc, mình quyết định cho thằng cu nhà mình bắt đầu với KET (Key English Test), tương đương với trình độ A2 theo khung Châu Âu. Mình thấy nó khá vừa sức để khởi đầu. Trước khi thi, mình cũng cho con đi học thêm ở một trung tâm gần nhà, chủ yếu là để làm quen với cấu trúc đề thi và rèn luyện các kỹ năng Nghe – Nói – Đọc – Viết theo dạng bài của KET. Ở nhà, hai mẹ con cũng hay cùng nhau luyện thêm đề, mình thì không giỏi tiếng Anh lắm đâu nhưng cũng cố gắng tạo không khí học tập cho con.
Quá trình ôn luyện cũng có lúc thăng lúc trầm. Có những hôm cu cậu làm bài tốt thì hớn hở lắm, nhưng cũng có những hôm gặp đề khó là mặt mày tiu nghỉu. Mình cũng chỉ biết động viên con là chính, quan trọng là con đã cố gắng hết sức.
Kết quả và những điều rút ra
Cuối cùng thì thằng cu cũng thi xong và nhận được chứng chỉ KET. Lúc cầm cái chứng chỉ trên tay, nó cũng oai lắm, tự tin hẳn lên. Sau KET, đến năm lớp 8 thì mình tiếp tục cho con thử sức với PET (Preliminary English Test), tương đương B1. Quá trình ôn luyện PET thì có vẻ bài bản hơn vì con đã có kinh nghiệm từ lần thi KET rồi.
Từ kinh nghiệm thực tế của mình, mình thấy rằng:

- Cambridge KET (A2 Key) và PET (B1 Preliminary): Đây là hai chứng chỉ khá phổ biến và phù hợp với học sinh cấp 2. Nhiều trường cấp 3 chuyên Anh hoặc các lớp chất lượng cao cũng sử dụng kết quả này để xét tuyển hoặc cộng điểm. Nó đánh giá khá toàn diện các kỹ năng.
- TOEFL Junior: Đây cũng là một lựa chọn tốt, được thiết kế riêng cho học sinh THCS. Bài thi này tập trung vào khả năng sử dụng tiếng Anh trong môi trường học thuật. Một số bạn bè mình cho con thi cái này thấy cũng ổn.
Vậy có nhất thiết phải có chứng chỉ không? Theo mình thì không phải là “bắt buộc” 100% với tất cả mọi người. Tuy nhiên, việc có một chứng chỉ tiếng Anh quốc tế trong tay sẽ mang lại một số lợi ích nhất định:
- Giúp con tự tin hơn vào khả năng tiếng Anh của mình.
- Có mục tiêu rõ ràng để phấn đấu trong việc học.
- Làm quen với các dạng bài thi chuẩn hóa, có lợi cho các kỳ thi quan trọng sau này.
- Có thể là một lợi thế khi xét tuyển vào một số trường hoặc lớp chọn.
Quan trọng nhất vẫn là con mình có hứng thú học tiếng Anh một cách thực chất, chứ không phải chỉ chạy theo thành tích hay bằng cấp. Chứng chỉ chỉ là một công cụ để đánh giá và tạo động lực thôi. Mình thấy cứ để con học thoải mái, chọn cái nào phù hợp với trình độ và mục tiêu của con là được. Đừng ép con quá mà thành ra phản tác dụng.
Đó là chút chia sẻ từ trải nghiệm thực tế của gia đình mình. Hy vọng sẽ giúp ích được phần nào cho các bố mẹ đang có cùng băn khoăn nhé!