Chào mọi người, hôm nay tôi xin chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của mình về cái vụ chứng chỉ tiếng Anh cho tụi nhỏ cấp 2 nhà mình. Nói thật là lúc đầu tôi cũng thấy hơi… quá tải, không biết bắt đầu từ đâu luôn.
Tìm hiểu ban đầu và lý do tại sao
Mọi chuyện bắt đầu khi con tôi lên lớp 7. Thấy bạn bè xung quanh, phụ huynh khác cứ xôn xao chuyện cho con thi KET, PET gì đó. Tôi cũng tự hỏi, ủa, có cần thiết không nhỉ? Con mình học tiếng Anh ở trường cũng tàm tạm, có nhất thiết phải chạy đua theo mấy cái chứng chỉ này không?

Thế rồi tôi cũng lân la hỏi han, tìm hiểu thử. Thì ra là nhiều trường cấp 3 chuyên hoặc lớp chọn bây giờ cũng ưu tiên học sinh có mấy cái chứng chỉ này. Nghe thì oai đấy, nhưng mà quá trình cũng gian nan phết. Một phần nữa là tôi cũng muốn con có thêm động lực học tiếng Anh, với lại có cái chứng chỉ thì sau này cũng tự tin hơn.
Quyết định chọn loại chứng chỉ nào
Sau một hồi tìm hiểu, tôi thấy có mấy loại phổ biến cho lứa tuổi cấp 2 như:
- Cambridge KET (A2 Key)
- Cambridge PET (B1 Preliminary)
- TOEFL Junior
Tôi bắt đầu ngồi cân nhắc. KET thì có vẻ là bước khởi đầu nhẹ nhàng, phù hợp với trình độ tiếng Anh căn bản. PET thì cao hơn một chút, yêu cầu vốn từ vựng và ngữ pháp chắc hơn. Còn TOEFL Junior thì cũng là một lựa chọn, nhưng tôi thấy ở chỗ tôi thì KET với PET vẫn thông dụng hơn cho mục tiêu vào trường chuyên, lớp chọn.
Sau khi trao đổi với con và cô giáo tiếng Anh ở trường, tôi quyết định cho cháu thử sức với KET trước. Mình cứ đi từ cái cơ bản rồi lên dần, đỡ áp lực cho con.
Quá trình ôn luyện của con (và của mẹ)
Xác định mục tiêu xong, tôi bắt đầu tìm chỗ cho con ôn luyện. Ban đầu tôi cũng định tự kèm con học ở nhà, mua sách về cho con làm. Nhưng mà khổ nỗi, công việc của mình bận, về nhà nhiều khi cũng mệt, không theo sát con được. Với lại, kiến thức của mình nhiều khi cũng không cập nhật bằng các thầy cô chuyên luyện thi.
Thế là tôi quyết định tìm một trung tâm tiếng Anh gần nhà có uy tín. Cũng phải đi tham khảo mấy chỗ, xem giáo trình, học phí, rồi cả không khí lớp học nữa. Cuối cùng cũng chọn được một nơi mà con tôi có vẻ thích. Quan trọng là con thấy hứng thú thì việc học mới hiệu quả.
Thời gian đầu, thằng bé nhà tôi cũng hơi oải. Bài tập về nhà cũng nhiều, rồi cuối tuần lại phải đi học thêm. Nhưng mà dần dần, khi làm quen được với các bạn, với cách dạy của thầy cô, nó cũng vào guồng. Tôi thì ở nhà cũng động viên, thỉnh thoảng kiểm tra bài vở, tạo điều kiện cho con có không gian yên tĩnh để học.

Cứ thế, ròng rã mấy tháng trời. Nhiều lúc thấy con học cũng thương, nhưng nghĩ đến tương lai sau này thì lại cố gắng động viên cả hai mẹ con.
Ngày đi thi và kết quả
Đến ngày thi, tôi còn hồi hộp hơn cả con. Đưa con đến địa điểm thi, dặn dò đủ thứ. Lúc con vào phòng thi rồi, mình ở ngoài đứng ngồi không yên. Thật sự là một trải nghiệm khó quên.
Sau khoảng hơn một tháng thì có kết quả. May quá, con tôi đã đạt được chứng chỉ KET! Lúc đó cả nhà vui lắm. Thấy con cầm cái chứng chỉ trên tay, mặt mày hớn hở, tôi thấy bao nhiêu công sức bỏ ra cũng đáng.
Quan trọng hơn cả cái chứng chỉ, tôi thấy con mình tự tin hơn hẳn trong việc sử dụng tiếng Anh. Nó cũng có thêm động lực để tiếp tục chinh phục những mục tiêu cao hơn, có thể là PET trong tương lai gần.
Lời khuyên nhỏ từ kinh nghiệm của tôi
Từ kinh nghiệm của mình, tôi thấy việc cho con thi chứng chỉ tiếng Anh cấp 2 cũng có cái hay của nó. Nhưng mà các bố mẹ cũng nên:
- Tìm hiểu kỹ các loại chứng chỉ để chọn loại phù hợp với trình độ và mục tiêu của con.
- Đừng tạo áp lực quá lớn cho con. Quan trọng là con có hứng thú và thấy được lợi ích của việc học.
- Đồng hành cùng con trong suốt quá trình ôn luyện. Sự động viên của bố mẹ là rất quan trọng.
- Chọn nơi ôn luyện uy tín nếu quyết định cho con đi học thêm.
Nói chung, mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi đứa trẻ mỗi khác. Nhưng hy vọng chút chia sẻ thực tế này của tôi sẽ giúp ích được phần nào cho các bố mẹ đang có cùng băn khoăn. Chúc các con học tốt!