À, nhắc đến chuyện dạy tiếng Anh cho mấy đứa lớp 2, nhất là khoản bài tập, đúng là lắm cái để nói. Bản thân mình cũng có đứa cháu đang tuổi này, nên cũng mày mò đủ kiểu để tìm bài tập cho nó làm ở nhà, coi như là phụ thêm cho việc học ở trường.
Bắt đầu hành trình tìm kiếm tài liệu
Đầu tiên, mình cũng như bao người thôi, lên mạng gõ “bài tập tiếng Anh lớp 2”. Trời ơi, nó ra một rừng! Đủ loại sách, file PDF, trang web này kia. Nhìn hoa cả mắt. Mình cũng tải về thử vài file, rồi cũng lượn lờ mấy nhà sách xem qua mấy cuốn được quảng cáo là “chuẩn chương trình”.

Thực sự là một mớ hỗn độn ban đầu. Nhiều tài liệu thì hình ảnh sơ sài, chữ nhiều, nhìn là thấy nản, huống chi là bọn trẻ con. Có cái thì lại quá màu mè, nhiều trò chơi nhưng kiến thức thì không được bao nhiêu. Mình ngồi lọc cũng mất cả buổi chiều.
Tiêu chí chọn bài tập của mình
Sau một hồi vật lộn, mình đặt ra mấy cái tiêu chí đơn giản thôi, cho nó dễ chọn:
- Hình ảnh phải sinh động, trực quan: Lớp 2 mà, chữ nghĩa nhiều là chúng nó sợ. Phải có hình ảnh minh họa rõ ràng, màu sắc tươi tắn một chút.
- Bài tập đa dạng: Không chỉ là điền từ vào chỗ trống đâu. Mình ưu tiên mấy loại như nối từ với hình, tô màu theo chỉ dẫn bằng tiếng Anh, khoanh tròn đáp án đúng, sắp xếp chữ cái thành từ đơn giản. Mấy cái này làm bọn trẻ con thấy hứng thú hơn.
- Nội dung bám sát kiến thức cơ bản: Chủ yếu là từ vựng quen thuộc (màu sắc, con vật, đồ dùng học tập, gia đình, số đếm…) và mấy cấu trúc câu đơn giản như “What’s this? – It’s a…”, “I can…”, “This is…”. Không cần gì cao siêu quá.
- Có tính tương tác, chơi mà học: Nếu có thêm mấy trò chơi nhỏ, câu đố vui thì càng tốt. Học mà như chơi thì mới vào.
Quá trình mình áp dụng và điều chỉnh
Sau khi chọn được một mớ kha khá, gồm cả sách mua và tài liệu in từ trên mạng, mình bắt đầu cho cháu mình “thực hành”.
Giai đoạn đầu: Mình ngồi kèm luôn. Vừa hướng dẫn, vừa giải thích. Thấy nó thích mấy bài tô màu với nối hình lắm. Cứ đến mấy bài đó là hăng hái hẳn. Còn mấy bài hơi nhiều chữ một tí là bắt đầu có dấu hiệu ngáp ngáp.
Điều chỉnh: Mình nhận ra là không nên ép làm một lèo quá nhiều. Mỗi ngày chỉ cần khoảng 15-20 phút thôi, nhưng đều đặn. Mình sẽ xen kẽ các dạng bài. Ví dụ, hôm nay làm 2 trang sách có nhiều hình ảnh, ngày mai có thể cho nó chơi một trò chơi nhỏ liên quan đến từ vựng vừa học bằng mấy cái thẻ flashcard tự làm, hoặc làm một bài nghe đơn giản rồi chọn hình. Cái quan trọng là tạo không khí vui vẻ.
Mình cũng để ý là phải khen ngợi thường xuyên. Làm đúng một câu cũng khen “Good job!”, “Excellent!”. Sai thì mình nhẹ nhàng chỉ lại, không có la mắng gì hết. Tâm lý thoải mái thì học mới vào.
Thỉnh thoảng, mình còn biến tấu bài tập một chút. Ví dụ, thay vì chỉ khoanh tròn từ đúng, mình yêu cầu nó đọc to từ đó lên, hoặc đặt một câu đơn giản với từ đó. Như vậy là luyện được cả phát âm và phản xạ nói nữa.

Kết quả và những gì mình rút ra được
Sau một thời gian kiên trì, mình thấy cháu nó tiến bộ rõ rệt. Vốn từ vựng tăng lên, mấy cấu trúc câu đơn giản cũng nhớ và vận dụng được. Quan trọng nhất là nó không còn sợ học tiếng Anh nữa, mà còn tỏ ra khá thích thú mỗi khi đến “giờ làm bài tập” với mình.
Theo kinh nghiệm của mình thì:
- Đừng quá tham lam nhồi nhét. “Chất lượng hơn số lượng”.
- Hãy biến việc làm bài tập thành một trò chơi, một hoạt động thú vị.
- Sự kiên nhẫn và động viên của người lớn là cực kỳ quan trọng.
- Không có một bộ tài liệu nào là hoàn hảo cho tất cả mọi đứa trẻ. Mình phải linh hoạt kết hợp và điều chỉnh cho phù hợp với con/cháu mình.
Đấy, sơ sơ quá trình mình vật lộn với mớ bài tập tiếng Anh lớp 2 là như vậy đó. Cũng không có gì cao siêu, chủ yếu là mình chịu khó tìm tòi, quan sát và điều chỉnh một chút. Hy vọng chia sẻ này của mình có ích cho ai đó cũng đang trong hoàn cảnh tương tự!