Chào mọi người, hôm nay tôi lại mò lên đây để chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình với cái bài “Looking Back” của Unit 2 sách tiếng Anh lớp 8. Nói thật là mỗi lần tới mấy cái bài ôn tập cuối unit này là cả tôi với thằng cu nhà tôi đều thấy hơi oải một chút, vì nó tổng hợp đủ thứ kiến thức đã học mà.
Ban đầu, tôi cũng chỉ nghĩ đơn giản là lật sách ra, xem lại lý thuyết rồi cho con làm bài tập thôi. Nhưng mà thực tế nó không dễ nhai như mình tưởng. Thằng bé nhà tôi nó cứ đọc qua loa rồi lúc vào làm bài thì lại quên trước quên sau, nhất là mấy cái từ vựng với cấu trúc ngữ pháp nó cứ rối tung lên.

Bắt tay vào “cày” lại Unit 2 thôi!
Thế là tôi quyết định phải cùng con ngồi lại, hệ thống lại kiến thức một cách bài bản hơn. Chứ cứ để kiểu này thì không ổn. Đây là cách tôi đã làm:
- Đầu tiên là mảng Từ vựng (Vocabulary): Tôi yêu cầu con liệt kê hết những từ mới đã học trong Unit 2 ra một quyển sổ. Chủ đề chính của Unit này là về cuộc sống cộng đồng, các hoạt động tình nguyện, rồi so sánh cuộc sống ở nông thôn với thành thị. Không chỉ ghi mỗi từ đâu nhé, tôi bắt nó phải ghi cả nghĩa, loại từ (danh từ, động từ, tính từ) và đặt một câu ví dụ đơn giản với mỗi từ. Ví dụ, với từ “volunteer”, nó phải ghi là (v) tình nguyện, rồi đặt câu “We volunteer to help homeless people.” Làm thế này tuy hơi mất thời gian nhưng đảm bảo nhớ từ lâu hơn nhiều.
- Tiếp theo là Ngữ pháp (Grammar): Unit 2 này trọng tâm là các cấu trúc so sánh hơn (comparatives) và so sánh nhất (superlatives) của tính từ và trạng từ. Tôi cho con xem lại kỹ phần lý thuyết, đặc biệt là cách biến đổi với tính từ ngắn, tính từ dài, và mấy trường hợp bất quy tắc. Sau đó, tôi tìm thêm các bài tập dạng điền từ, viết lại câu cho nó luyện tập nhuần nhuyễn. Sai chỗ nào là hai bố con cùng mổ xẻ, phân tích cho hiểu rõ tại sao sai, chứ không chỉ chép đáp án.
- Không thể bỏ qua Phát âm (Pronunciation): Phần này tập trung vào hai âm /ə/ (schwa) và /ɜː/. Nghe thì có vẻ không khó lắm nhưng nhiều khi con tôi nó phát âm vẫn còn nhầm lẫn. Tôi bật file audio trong sách cho nó nghe đi nghe lại, rồi yêu cầu nó đọc to rõ ràng từng từ có chứa hai âm đó. Chỗ nào chưa chuẩn là chỉnh ngay.
Lúc đầu thằng bé cũng hơi nản, kêu nhiều thứ phải nhớ quá. Nhưng tôi động viên nó là cứ từ từ, làm từng bước một, không vội được. Tôi bảo nó: “Cứ tưởng tượng như mình đang xây nhà, phải xây từng viên gạch cho chắc thì nhà mới vững được con ạ.”
Kết quả và chút “chiêm nghiệm”
Sau khoảng vài buổi tối kiên trì “cày” lại theo cách đó, tôi thấy thằng cu nhà tôi nó tự tin hơn hẳn. Đến khi làm các bài tập trong phần “Looking Back”, nó làm khá trôi chảy, ít sai vặt hơn hẳn. Đặc biệt là mấy bài viết lại câu dùng so sánh hơn, so sánh nhất, nó làm ngon ơ.
Qua cái lần ôn tập Unit 2 này, tôi nhận ra một điều là việc học ngoại ngữ, nhất là với trẻ con, rất cần sự kiên nhẫn và phương pháp đúng. Không thể cứ bắt chúng nó học thuộc lòng một cách máy móc được. Mình phải giúp chúng nó hiểu bản chất, rồi thực hành nhiều thì kiến thức mới thấm sâu và nhớ lâu được.
Đấy, chỉ là chút chia sẻ thực tế từ kinh nghiệm của tôi thôi. Mỗi nhà mỗi kiểu, mỗi đứa trẻ lại có cách tiếp thu khác nhau, nhưng tôi nghĩ cái cốt lõi vẫn là sự đồng hành và tìm ra cách học phù hợp cho con. Hy vọng là những gì tôi vừa kể có thể giúp ích được cho bố mẹ nào đó cũng đang loay hoay với việc học tiếng Anh của con mình. Chúc mọi người thành công nhé!