Ok, tôi hiểu rồi. Dưới đây là bài chia sẻ về quá trình thực hành “tiếng anh lớp 9 unit 4” theo phong cách của một blogger dày dặn kinh nghiệm, sử dụng tiếng Việt:
Oke, hôm nay mình muốn chia sẻ với anh em về quá trình “vật lộn” với cái Unit 4 tiếng Anh lớp 9. Thật ra thì hồi xưa mình học cũng “tàm tạm” thôi, nhưng giờ ôn lại để giúp thằng cháu thi cử thì…ôi thôi, đúng là kiến thức nó bay đi đâu hết rồi!

Đầu tiên là mình lôi sách giáo khoa ra. Chắc chắn rồi, không có sách thì học kiểu gì. Mình đọc đi đọc lại cái phần “Getting Started”, mấy cái đoạn hội thoại ban đầu ấy. Nghe băng cũng vài lần để bắt chước cái ngữ điệu của người ta. Khổ nỗi, mình phát âm vẫn cứ “lúa” lắm, chắc phải luyện thêm.
Sau đó, mình tập trung vào từ vựng. Cái Unit 4 này nó nói về “life in the countryside” (cuộc sống ở nông thôn) gì đó, nên toàn từ mới lạ hoắc. Mình viết ra giấy, mỗi từ một dòng, rồi tra từ điển (cả online lẫn từ điển giấy luôn cho chắc). Xong mình tự đặt câu với từng từ, cố gắng nghĩ ra mấy cái tình huống liên quan đến cuộc sống thường ngày để dễ nhớ.
- Ví dụ, từ “buffalo” (con trâu) thì mình đặt câu “My grandfather used to ride a buffalo to the field” (Ông tôi thường cưỡi trâu ra đồng).
- Còn từ “peaceful” (yên bình) thì mình đặt “Life in the countryside is very peaceful” (Cuộc sống ở nông thôn rất yên bình).
Tiếp theo là phần ngữ pháp. Unit 4 này nó có vẻ tập trung vào thì quá khứ đơn (Past Simple) và thì hiện tại hoàn thành (Present Perfect). Ôi trời, hai cái thì này mình cứ hay bị nhầm lẫn. Mình lôi vở ngữ pháp hồi cấp 2 ra xem lại, rồi lên mạng search thêm bài tập để làm. Làm xong thì check đáp án, chỗ nào sai thì xem lại lý thuyết rồi làm lại lần nữa.
Mình còn tải mấy cái app học tiếng Anh về nữa. Mấy cái app này nó có trò chơi, có flashcard, học cũng vui phết. Mình chơi game vừa giải trí vừa ôn từ vựng. Mình cũng làm bài test trên app để xem mình nắm kiến thức đến đâu.
Khó khăn nhất là cái phần “Speaking”. Mình ngại nói tiếng Anh lắm, sợ người ta chê mình phát âm dở. Nhưng mà không nói thì làm sao mà giỏi được. Mình bắt thằng cháu ngồi luyện nói với mình. Hai chú cháu cứ luyên thuyên đủ thứ chuyện về cuộc sống ở nông thôn. Lúc đầu thì ngượng ngùng, nhưng sau cũng quen dần. Thằng cháu nó còn sửa cho mình mấy lỗi phát âm nữa chứ.
Cuối cùng thì…
Sau cả tuần “cày cuốc”, mình cũng thấy tự tin hơn với cái Unit 4 này. Tuy chưa phải là “pro” (chuyên nghiệp) gì đâu, nhưng ít ra cũng đủ để giúp thằng cháu ôn thi. Quan trọng là mình đã ôn lại được kiến thức, luyện được kỹ năng, và vượt qua được nỗi sợ nói tiếng Anh. Đúng là “có công mài sắt có ngày nên kim” anh em ạ!
Mình nghĩ là cái quan trọng nhất khi học tiếng Anh là phải kiên trì. Đừng nản khi gặp khó khăn, cứ từ từ mà tiến lên. Với lại, học phải đi đôi với hành. Đừng chỉ học lý thuyết suông, mà phải áp dụng vào thực tế. Ví dụ, khi xem phim, nghe nhạc, đọc báo, mình cũng cố gắng để ý đến những từ vựng và cấu trúc ngữ pháp mà mình đã học.

Chúc anh em học tiếng Anh thành công!