Hôm trước vợ nói với tui: “Mày coi bọn hàng xóm, con nít tầm 3 tuổi nói tiếng Anh như gió rồi kìa!”. Tui cứ nghĩ bụng mẹ nó chắc đầu tư trung tâm đắt đỏ lắm. Xách ví ra trường quốc tế hỏi thăm, giá cả làm tui ngất tại chỗ – cả năm lương luôn á. Vậy là tui quất quyết: “Ờ thì đ có tiền, tự làm tại nhà vậy!”.
Chông chênh những ngày đầu
Mở đầu bằng “good morning” thôi mà vật lộn cả tuần. Tui nhảy vô gặp bé là gào “GOOD MORNING CON!!!” kiểu hùng hổ quá khiến nhóc 2 tuổi rưỡi giật mình khóc thét. Vợ còn chửi: “Mày điên rồi hả? Gào như hành xác nó vậy!”. Tui đứng hình luôn, nghĩ lại thấy mình ngu thật.

Cái mẹo chợt lóe lên
Tự dưng nhớ ra lúc cho con ăn sữa chua, mỗi lần đưa thìa là nó miệng há to như chim non. Thế là sáng hôm sau, tui cầm hũ sữa chua ngồi đối diện nó. Giơ thìa lên rồi nói giọng nhẹ nhàng: “Open wideee…”. Nó bật cười khúc khích rồi “a” cái miệng ra liền! Xong mỗi lần đút lại kèm tí tiếng Anh ngắn ngủn: “Yogurt!” (chỉ vào hũ), “More?” (giơ thìa hỏi).
Biến nhà bếp thành lớp học
Sáng nấu cháo tôi lúi húi kêu “Hot! Hot!” vừa thổi vừa làm điệu bộ giả vờ phỏng tay. Đến giờ ăn thì xoay chén chuối nạo thành “Circle! Yellow circle!”. Có hôm dắt nó đi lục tủ lạnh, thấy trứng gà tui giơ lên “Egg – bóc vỏ nè” rồi làm động tác đập trứng “Crack!”. Mèo nó còn bắt chước theo, cả nhà cười như điên.
Thấy kết quả mà không tin vô mắt
Chỉ sau 3 tháng lồng ghép kiểu này:
- Sáng đèo nó đi nhà trẻ, tự nhiên thấy con chỉ xe rác reo lên: “Truck! Big truck!”
- Trời mưa nó chạy ra cửa sổ hét: “Rain! Wet!” còn lấy tay vẩy vẩy
- Đỉnh điểm là hôm nó giật đồ chơi em, tôi kêu “No no, sharing!”, nó đứng sững rồi… đưa đồ cho em miệng líu lo “Share! Share!”
Cái hay nhất? Không tốn đồng xu nào ngoài mấy hũ sữa chua với chuối chín. Chả giáo trình, khỏi flashcard, đ cần lên lịch kè kè. Cứ mỗi phút rảnh trong ngày là tôi “bơm” vài từ đơn giản kiểu ăn-bơi-ngủ. Phát hiện ra chân lý: Con nít học qua ăn uống nhanh hơn ngồi bàn học gấp 10 lần!