Hôm nay tôi muốn kể lại chính xác quá trình mình dạy tiếng Anh cho con trai 5 tuổi. Nguyên cái đầu năm nay, thấy con người khác nói vài câu tiếng Anh tự nhiên tào lao, mà con mình chỉ biết “hello”, “goodbye” thôi, xót ruột quá trời. Thế là bắt đầu lên mạng lục tung trời tây kiếm phương pháp.
Bắt Đầu Trầy Trật
Đầu tiên, tôi rình mua cả bộ flashcard màu mè tận 500k về. Đúng hôm nhận hàng hào hứng lôi con ra học. Chỉ cái con chó: “Dog con ơi, dog nè!”. Thằng nhóc chả thèm nhìn, quay ra lôi xe cảnh sát đồ chơi ra zoom zoom. Ba ngày liền rứt flashcard trước mặt bé toàn bị chê “Con không thích cái này đâu ba!”.
Không nản, đổi chiến thuật. Tải app trên ipad về toàn game trẻ con, nghe nói giọng Mỹ rất chuẩn. Ban đầu bé thích lắm, chạm chạm màn hình suốt. Nhưng chỉ tối thứ ba đã lăn ra ngủ ngồi giữa chừng khi app đang bắt nhắc lại “apple”. Phí đăng ký nửa triệu!
Vớ Được Mẹo Hay
Tình cờ đọc bài bác phụ huynh kia chia sẻ: kệ sách với app đi, bật nhạc tiếng Anh mở suốt ngày như nhạc nền nhà hàng ấy. Tôi làm liền: sáng dậy đấu loa bản “Baby Shark”, trưa ăn cơm có “Head Shoulders Knees and Toes”, tắm cũng “Five Little Ducks”. Và bất ngờ thật sự!
Một tuần sau, thằng bé tự ngân nga “doo doo doo” khúc baby shark trong toilet. Thôi chết mê! Thấy hiệu quả, tôi mở suốt 3 tháng liền kiểu tra tấn hàng xóm. Bỗng dưng thằng bé nhảy dựng lên khi nghe câu “Stop!” trong bài, hay giơ ngón tay đúng lúc nghe “one little finger”. Trời đất, tự ngấm lúc nào không hay!
Nâng Cấp Đột Phá
Khí thế lên, tôi làm thử trò chơi nho nhỏ. Xếp 5 món đồ chơi quen thuộc, hỏi nó “Where is the yellow car?”. Ai ngờ nó chộp ngay chiếc xe màu vàng đưa mình, mồm lẩm bẩm “Here! Yellow car!”. Giật cả mình vì nó nói đủ cả cụm!
Quan trọng nhất là lúc này tôi tuyệt đối không bắt nó nhắc lại. Chỉ reo lên “Good job!!!” rồi ôm hôn sặc sụa. Thằng bé sướng rơn, tự nói to hơn “YELLOW CAR!!!”. Cái cách phản ứng tự nhiên này khiến nó tự tin bung hết cỡ luôn.
Kết Quả Đến Không Tưởng
Lại một bất ngờ hú hồn: Đang chơi ở khu vui chơi, thằng bé chỉ vòi nước chảy ồ ồ hét lên “Mommy, look! Water is noisy!“. Trời ơi, nó tự ghép đủ câu mà chưa học cấu trúc bao giờ! Giọng lại còn giống hệt trong mấy bài hát nữa!
Tối trước ngủ, nó lôi cuốn sách tiếng Việt nhờ đọc. Đọc tới hình con gấu, nó đưa tay chỉ tự nhiên: “Bear. Sleepy bear”. Tôi nín thở hỏi lại “Sleepy?”, nó gật đầu rồi úp mặt giả ngủ khò khò. Thì ra nó liên tưởng từ “sleep” trong bài hát! Còn cô giáo mẫu giáo bữa trước đòi gặp phụ huynh. Tưởng con nghịch ngợm, té ra cô nhầm bé là người nước ngoài vì phát âm chuẩn quá!
Giờ tôi rút ra: Áp lực học sách vở quá sớm chỉ khiến bé sợ. Đôi khi đơn giản chỉ là tạo môi trường âm nhạc vui vẻ như không khí, để bé tự “hít thở” ngôn ngữ. Khi bé sẵn sàng, tự khắc sẽ bật ra tự nhiên như con mình vậy đó!