Khởi đầu loay hoay
Sáng nay mình lục giá sách tìm tài liệu dạy bé Bắp học tiếng Anh. Thằng cu 3 tuổi nhìn chữ cái như người ngoài hành tinh, cứ học 2 phút là lăn ra sàn nhà giả vờ ngủ. Mình rút cuốn sách ngữ pháp cấp tốc ra dạy, nó nhìn muốn khóc luôn.
Mò mẫm thử nghiệm
Chán quá mình chạy ra hiệu sách. Lật qua quyển “Family and Friends” đầu tiên, thấy bài học dạy từ “apple” kèm hình trái táo cắt ghép được. Mua về cho bé thử, ai ngờ nó mê mẩn cầm ghép hình miết. Mười phút sau đã bập bẹ “A…ple!” dù phát âm ngọng líu ngọng lô.

Thấy có tín hiệu khả quan, mình lên mạng đặt thêm mấy bộ khác:
- “Oxford Phonics World” – sách có sticker dán với game vỗ tay theo nhịp
- “Playtime Stories” – truyện ma trận chọn đường kiểu “nếu chó con đi trái thì gặp gì?”
- “My Little Island” – kèm CD hát nhạc thiếu nhi vui nhộn
Công thức bất ngờ
Sáng nay mình thử trộn cả 3 giáo trình. Đầu tiên cho nghe bài hát có từ “sun” trong CD, sau chỉ hình mặt trời trong “My Little Island”. Tiếp tục dùng sticker “sun” từ Oxford dán vào vở, cuối cùng kể chuyện cậu bé đi tìm mặt trời từ Playtime Stories. Bé Bắp tự nhiên gào lên: “Con biết chữ S rồi nè!” rồi chỉ tay vào hình mặt trời suốt buổi.
Mình vỡ lẽ vài điều:
- Không ép học chữ trước mà gắn từ vựng vào thứ bé thấy hàng ngày
- Tối đa 10 phút/lần, chán thì nghỉ chơi ghép hình
- Bật nhạc nền tiếng Anh lúc nấu ăn để bé quen âm điệu
Kết quả hôm nay
Chiều nay đang rán cá, tự nhiên thằng cu ôm sách “Family and Friends” chạy vào bếp chỉ tay vào hình con cá vàng kêu “Fish! Con ăn fish!”. Mình sửng sốt quên tay còn cầm dầu nóng suýt đổ ra sàn. Vội vàng gật đầu “Đúng rồi! Fish này!” mà trong lòng hạnh phúc như bắt được vàng.
Hóa ra chẳng cần phương pháp cao siêu gì. Quan trọng nhất là tìm đúng công cụ gây hứng thú, rồi nhúng tiếng Anh vào trò chơi hằng ngày của nó. Mà nói thiệt chứ mấy bộ sách thiếu nhi này xứng đáng từng đồng mình bỏ ra.