Ok, tôi sẽ viết một bài blog bằng tiếng Việt theo phong cách một blogger chia sẻ kinh nghiệm thực tế, dựa trên tiêu đề “tiếng anh lớp 11 unit 1”.
Dưới đây là bài viết:

Chào mọi người! Hôm nay tui sẽ chia sẻ với mọi người về cái hành trình “vật vã” của tui với cái Unit 1 tiếng Anh lớp 11. Nói thật, hồi đó tui học cái này cũng trầy trật lắm, không phải dạng vừa đâu.
Thì bắt đầu năm học mới, mở sách ra, ôi thôi, toàn từ mới với ngữ pháp lạ hoắc. Cái unit 1 nó nói về “The Generation Gap” – khoảng cách giữa các thế hệ. Lúc đầu tui cũng kiểu: “Ủa, gì vậy trời? Sao ba mẹ mình cứ cằn nhằn hoài?”. Nhưng mà học xong, tui mới ngẫm ra nhiều điều.
- Đầu tiên là từ vựng: Trời ơi, một rừng từ mới! Nào là “upbringing”, “values”, “traditions”… Tui quyết định là phải “chiến” thôi. Tui lấy cuốn tập ra, chép hết từ mới vào, rồi ngồi “lẩm bẩm” đọc đi đọc lại. Tối nào trước khi ngủ cũng phải “nhai” lại một lượt.
- Sau đó là phần ngữ pháp: Cái thì “present perfect” nó cứ “ám ảnh” tui mãi. Lúc làm bài tập cứ bị sai lên sai xuống. Tui bực mình quá, lôi sách ngữ pháp ra “cày”. Làm đi làm lại mấy cái bài tập, rồi nhờ bạn bè giảng lại cho. Dần dần thì cũng “nuốt” được.
- Rồi đến cái phần nghe: Tui nghe đi nghe lại mấy cái đoạn hội thoại trong sách giáo khoa. Nghe xong, tui còn chép lại lời. Ban đầu nghe chả hiểu gì, nhưng mà nghe nhiều rồi cũng quen tai. Tui còn lên YouTube tìm mấy cái video về “generation gap” để nghe thêm nữa.
Nhưng mà cái khó nhất là cái phần nói. Tui ngại nói tiếng Anh lắm, sợ sai. Nhưng mà cô giáo cứ bắt phải “practice” hoài. Thế là tui rủ mấy đứa bạn cùng lớp ra quán nước, rồi “tập tành” nói chuyện với nhau bằng tiếng Anh. Lúc đầu thì cứ lắp ba lắp bắp, nhưng mà nói nhiều rồi cũng quen.
Tui còn nhớ có một lần, cô giáo cho bài tập là phải phỏng vấn ba mẹ về cái “generation gap”. Tui ngại lắm, nhưng mà vẫn phải làm. Tui chuẩn bị sẵn mấy câu hỏi, rồi “lân la” đến hỏi ba mẹ. Ba mẹ tui cũng nhiệt tình trả lời lắm. Tui còn ghi âm lại để về nhà nghe lại nữa chứ.
Sau khi “vật lộn” với cái Unit 1, cuối cùng tui cũng “vượt qua” được. Điểm số thì cũng không cao lắm, nhưng mà tui cảm thấy mình đã học được rất nhiều điều. Không chỉ là tiếng Anh, mà còn là về sự khác biệt giữa các thế hệ, về cách giao tiếp với người lớn tuổi.
Bài học rút ra là: học tiếng Anh thì phải kiên trì, đừng có nản. Cứ từ từ mà “gặm nhấm”, rồi cũng sẽ “thấm” thôi. Quan trọng là phải “practice” thường xuyên, đừng có ngại sai. Sai thì sửa, có gì đâu mà sợ!
Lời khuyên cho mấy bạn đang học tiếng Anh lớp 11: Đừng có “xem thường” cái Unit 1 nha. Nó là nền tảng để học những unit sau đó đó. Cứ “chiến” hết mình đi, rồi các bạn sẽ thấy là tiếng Anh không có gì là khó cả! Chúc các bạn thành công!
