Khi con yêu mình lên 3 tuổi, mình đã quyết định tìm hiểu các phần mềm dạy tiếng Anh cho bé. Tình cờ thấy một bài viết giới thiệu trên mạng, liền tải ngay mấy chương trình hot nhất về điện thoại.
Ngày đầu trải nghiệm
Mở app đầu tiên ra, giao diện màu mè quá chừng. Nhạc remix ầm ĩ chát chúa, bé nhà mình nghe được 2 phút đã bịt tai kêu “con sợ”. Nhấn nút tắt tiếng cũng không được, đành xóa thẳng tay. Tiền mua gói premium tính ra đổ sông đổ bể.

App thứ hai khá hơn chút, bắt đầu bằng trò chơi nhận diện con vật. Đang hiện hình con heo, giọng bản xứ đọc “pig” rất chuẩn, mà đến đoạn từ “elephant” thì bất ngờ chuyển sang giọng robot Hàn Quốc méo mó. Con mình ngớ người hỏi “Sao con voi kêu thế hả mẹ?”…
Vật lộn với học liệu
Mình cố in thêm flashcard theo hướng dẫn. Ra cửa hàng photo ngồi chờ in cả buổi, tốn 80k bạc. Mang về nhà thử học với bé, mới lật được 5 thẻ thì:
- Thẻ hình quả táo dán nhầm chữ “apple” thành “pineapple”
- Thẻ chú chó kế bên ghi “dog” nhưng hình minh họa lại là… con mèo!
Con bé cười ngặt nghẽo chỉ tay “Mẹ ơi chó nó kêu meo meo”. Tức nghẹn cả họng.
Bước ngoặt bất ngờ
Tình cờ đọc được comment của bà mẹ Việt kiều trên group. Chị ấy khuyên đơn giản thôi: “Cứ bật Peppa Pig tập đơn giản + vietsub trên YouTube, ngày coi 15 phút”. Mình thử làm theo bất chấp nghi ngờ.
Lúc đầu bé chỉ nhìn chằm chằm không hiểu gì. Nhưng sau 1 tuần, đang rửa bát nghe thấy con nghịch đồ chơi tự kêu:
- “Muddy puddle!”
- “Dinosaur roar!”
Chính xác mấy câu Peppa hay nói! Mình sững người nuốt nước mắt, hóa ra chẳng cần khoa học cao siêu gì cả, phim hoạt hình cũng thành giáo trình.

Bài học đắt giá
Giờ đã qua giai đoạn hoảng loạn, mình hiểu rõ mấy điều:
- Phần mềm miễn phí đôi khi tốt hơn app trả tiền
- Trẻ con học ngôn ngữ theo cách kỳ lạ: qua âm thanh ngộ nghĩnh, hình ảnh lặp đi lặp lại
- Tụi nhỏ sẽ chọn học thứ gì làm chúng CƯỜI, không phải thứ người lớn cho là HỌC
Hôm qua con tự đứng trước gương giơ tay lên nói: “I am Super Potato!” mà mình vẫn chưa hiểu nó học từ khoai tây siêu nhân ở đâu ra. Thôi kệ, đủ vui là được!