Chuyện học các ngày trong tuần bằng tiếng Anh của tôi
Chào mọi người, bữa nay tôi rảnh nên ngồi chia sẻ lại cái quá trình tôi học mấy cái ngày trong tuần bằng tiếng Anh. Nghe thì có vẻ đơn giản đúng không, kiểu như ai mà chả biết. Nhưng mà thú thật, hồi đó tôi cũng loay hoay mãi mới nhớ được hết đó, nhất là cái cách phát âm cho nó chuẩn chỉnh một chút.
Hồi đó tôi bắt đầu là vì công việc thôi. Có mấy cái email của đối tác nước ngoài, họ hay đề cập ngày tháng bằng tiếng Anh, rồi lịch họp cũng vậy. Nhiều khi đọc mà cứ phải tra đi tra lại, thấy bất tiện quá. Thế là tôi quyết tâm phải học cho bằng được, cho nó vào đầu luôn.

Đầu tiên, tôi lấy một tờ giấy, kẻ ra 7 ô, rồi ghi tên tiếng Việt của các ngày vào trước: Thứ Hai, Thứ Ba, Thứ Tư, Thứ Năm, Thứ Sáu, Thứ Bảy, Chủ Nhật. Xong rồi tôi mới bắt đầu đi tìm tên tiếng Anh tương ứng. Cái này thì dễ, gõ Google phát là ra cả đống.
Xong xuôi phần chữ viết, tôi bắt đầu tập đọc. Đây mới là phần khó nhằn này. Tôi dùng Google Dịch, gõ từng chữ vào rồi bấm cái loa cho nó đọc mẫu. Tôi nghe đi nghe lại, rồi cố gắng bắt chước. Mấy ngày đầu lưỡi cứ cứng đơ, đọc trẹo cả mồm.
Tôi thực hành như sau:
- Monday (Thứ Hai): Tôi ghi nhớ nó là ngày đầu tuần, đọc là “Măn-đầy”. Tôi cứ lẩm nhẩm “Monday, Măn-đầy, bắt đầu tuần mới”.
- Tuesday (Thứ Ba): Ngày này tôi hay bị nhầm với Thursday lắm. Tôi phải tập trung nghe kỹ cái âm “Tiu” ở đầu. “Tiu-z-đầy”. Tôi còn tự chế ra câu “Thứ Ba đi chơi tiệc tùng” để nhớ cái âm “Tiu”. Nghe hơi trẻ con nhưng mà hiệu quả với tôi.
- Wednesday (Thứ Tư): Ôi cái ngày này thì thôi rồi, vừa dài vừa khó đọc. Tôi phải chia nó ra “When-nès-đầy”. Có lúc tôi còn đọc nhầm thành “Wét-nét-đây” nữa cơ. Phải luyện mãi mới quen được cái âm giữa.
- Thursday (Thứ Năm): Như đã nói, dễ nhầm với Tuesday. Tôi phải để ý cái âm “Th” ở đầu, phải đưa lưỡi ra một chút. “Thơ-z-đầy”. Tôi cứ nhớ là “Thứ Năm thờ cúng ông bà” để nhớ cái âm “Th”.
- Friday (Thứ Sáu): Ngày này thì dễ thở hơn nhiều. “Phờ-rai-đầy”. Nghe nó vui tai, chắc vì sắp cuối tuần.
- Saturday (Thứ Bảy): Cũng là một ngày dễ nhớ. “Sát-tơ-đầy”. Tôi hay liên tưởng đến việc “sát phạt” cuối tuần, đi chơi này nọ.
- Sunday (Chủ Nhật): Ngày cuối cùng, dễ nhất. “Săn-đầy”. Ngày của mặt trời, ngày nghỉ ngơi.
Tôi cứ lẩm nhẩm như thế mỗi ngày. Sáng ngủ dậy, tôi cố nhớ xem hôm nay là thứ mấy tiếng Anh. Rồi lúc xem lịch, tôi cũng đọc thầm bằng tiếng Anh. Có hôm đang đi đường, tôi còn tự hỏi mình “Hôm nay là Tuesday hay Thursday nhỉ?” rồi tự trả lời. Cứ như tự kỷ vậy đó, nhưng mà nó giúp tôi nhớ lâu hơn.
Dần dần, tôi cũng quen. Bây giờ thì ngon lành rồi. Đọc email không còn phải tra từ điển nữa, nghe người ta nói cũng hiểu ngay là ngày nào. Đúng là có công mài sắt có ngày nên kim mọi người ạ. Chỉ cần kiên trì một chút là được thôi. Ai mà đang gặp khó khăn giống tôi hồi đó thì cứ thử cách này xem sao nhé!