Chào các mẹ, hôm nay tôi xin chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của bản thân về việc dạy tiếng Anh cho cu cậu nhà tôi lúc nó mới vào lớp 1. Nói thật là ban đầu tôi cũng rối như tơ vò, chẳng biết bắt đầu từ đâu, làm thế nào cho hiệu quả mà con không chán.
Hành trình mày mò ban đầu
Lúc con bắt đầu vào lớp 1, tôi cũng như nhiều phụ huynh khác, sốt sắng lắm. Tôi nghĩ ngay đến việc phải cho con học thêm tiếng Anh. Nhưng ngó nghiêng mấy trung tâm thì học phí cũng chua chát, mà lịch học lại cố định, nhiều khi con mệt hay nhà có việc đột xuất lại khó theo. Thế là tôi quyết định: tự dạy con ở nhà!

Nghĩ là làm, tôi lên mạng tìm đủ thứ tài liệu, nào là sách giáo trình, nào là app học tiếng Anh, rồi video ca nhạc thiếu nhi tiếng Anh. Ôi thôi, một biển thông tin làm tôi càng thêm hoang mang. Tôi thử mua vài cuốn sách bài tập về, loại có hình ảnh màu mè bắt mắt ấy. Mấy buổi đầu con cũng hào hứng tô tô vẽ vẽ, nhưng chỉ được dăm bữa nửa tháng là bắt đầu thấy oải. Thằng bé nhà tôi nó hiếu động, bắt ngồi yên một chỗ làm bài tập thì đúng là cực hình.
Rồi tôi chuyển sang mấy cái app học tiếng Anh trên điện thoại. Có mấy app cũng hay, có trò chơi tương tác, nhưng khổ nỗi quảng cáo thì nhiều, mà nhiều khi con cứ cắm mặt vào điện thoại miết tôi cũng không thích. Với lại, tôi thấy nhiều app nó cứ lặp đi lặp lại mấy từ vựng đơn giản, không có tính hệ thống gì cả.
Thay đổi cách tiếp cận: Học mà chơi, chơi mà học
Sau một thời gian vật lộn mà không mấy tiến triển, tôi nhận ra một điều quan trọng: trẻ con lớp 1 nó cần vui! Ép nó học theo kiểu người lớn thì chỉ phản tác dụng. Thế là tôi bắt đầu thay đổi chiến thuật.
Đầu tiên, tôi dẹp hết mấy cuốn sách bài tập khô khan sang một bên. Thay vào đó, tôi tập trung vào những thứ gần gũi và thú vị với con hơn.
- Bài hát tiếng Anh: Tôi tải cả một list nhạc thiếu nhi tiếng Anh vui nhộn như “Baby Shark”, “Wheels on the Bus”, “Finger Family”. Cứ mở cho con nghe hàng ngày, lúc chơi, lúc tắm, thậm chí lúc ăn cơm (mở volume nhỏ thôi). Ban đầu con chỉ nhún nhảy theo nhạc, sau dần cũng lẩm bẩm hát theo được vài từ, rồi vài câu. Quan trọng là con vui, không có cảm giác bị “học”.
- Flashcards và trò chơi: Tôi mua một bộ flashcards hình ảnh các con vật, đồ vật, màu sắc. Thay vì bắt con học thuộc, tôi bày ra các trò chơi. Ví dụ: trải flashcards ra sàn, tôi đọc tên tiếng Anh một con vật, con sẽ chạy đi tìm và đập tay vào tấm thẻ đó. Hoặc là trò “What’s missing?”, tôi giấu một tấm thẻ đi rồi đố con tìm. Mấy trò này thằng cu nhà tôi thích mê, vừa vận động vừa học từ mới.
- Sách truyện tranh tiếng Anh: Tôi chọn những cuốn truyện tranh đơn giản, ít chữ, hình ảnh to rõ ràng. Lúc đọc cho con, tôi không chỉ đọc chữ mà còn chỉ vào tranh, diễn tả hành động của nhân vật. Con không hiểu hết nhưng nhìn hình cũng đoán được nội dung, và quan trọng là làm quen với mặt chữ, với cách phát âm.
- Tận dụng mọi lúc mọi nơi: Đi siêu thị, tôi chỉ vào quả táo hỏi con “What’s this? It’s an apple!”. Nhìn thấy con chó, tôi lại “Look! A dog!”. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, dần dần con cũng nhớ được khá nhiều từ vựng liên quan đến cuộc sống hàng ngày.
- Ngôn ngữ cơ thể và sự kiên nhẫn: Cái này quan trọng lắm nhé. Khi nói tiếng Anh với con, tôi cố gắng dùng nhiều cử chỉ, điệu bộ để con dễ hình dung. Và quan trọng nhất là phải kiên nhẫn. Có những từ con học rồi lại quên, quên rồi lại học. Chuyện bình thường! Đừng cáu gắt hay nản lòng. Cứ từ từ, mưa dầm thấm lâu.
Kết quả và những điều rút ra
Sau khoảng vài tháng kiên trì áp dụng mấy cách trên, tôi thấy con có tiến bộ rõ rệt. Nó không còn sợ tiếng Anh nữa, mà ngược lại còn rất hào hứng khi được chơi các trò chơi liên quan đến tiếng Anh. Vốn từ vựng của con cũng tăng lên đáng kể. Thỉnh thoảng nó còn tự dưng buột miệng nói ra một vài từ tiếng Anh làm tôi bất ngờ.
Tất nhiên, việc tự dạy con ở nhà đòi hỏi sự kiên trì và đầu tư thời gian của bố mẹ. Nhưng tôi thấy nó xứng đáng. Con được học trong một môi trường thoải mái, không áp lực, và quan trọng là tình cảm gia đình thêm gắn kết.
Điều tôi muốn nhắn nhủ là: đừng quá đặt nặng thành tích hay ép con học theo khuôn khổ. Hãy biến việc học tiếng Anh thành một niềm vui, một trò chơi thú vị. Hãy là người bạn đồng hành cùng con trên chặng đường khám phá ngôn ngữ mới. Mỗi đứa trẻ có một tốc độ tiếp thu khác nhau, cứ từ từ, rồi con sẽ làm được thôi.

Đó là chút kinh nghiệm thực tế của tôi. Hy vọng có thể giúp ích được phần nào cho các mẹ cũng đang loay hoay tìm cách dạy tiếng Anh cho con ở nhà. Chúc các mẹ và các bé thành công nhé!