Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình dạy từ vựng tiếng Anh cho cu cậu nhà tôi. Ban đầu cũng gian nan lắm, không phải cứ muốn là được đâu.
Hành trình thử và sai của tôi
Thú thật là lúc đầu, tôi cũng như nhiều ông bố bà mẹ khác, cứ nghĩ mua sách, mua flashcard về là con nó tự học. Nhầm to! Tôi nhớ hồi đó, tôi cũng hăm hở lắm, đi nhà sách chọn cả buổi được mấy cuốn từ vựng hình ảnh màu mè bắt mắt, rồi cả bộ flashcard to đùng.

Về nhà, tôi bắt đầu lôi ra dạy. Ban đầu cu cậu cũng tò mò, chỉ trỏ được vài cái. Nhưng chỉ được dăm ba bữa là bắt đầu thấy nó ngáp ngắn ngáp dài. Cứ giơ thẻ lên là nó lại tìm cách lảng đi chỗ khác. Tôi thử đổi cách, kiểu vừa chơi vừa học, bày trò này trò kia. Ví dụ, tôi giấu thẻ hình con vật đi rồi bảo nó tìm, tìm được thì đọc tên tiếng Anh. Cũng có hiệu quả một chút, nhưng mà chuẩn bị đồ chơi rồi dọn dẹp cũng mệt phết. Với lại, vốn từ nó cứ hạn hẹp, học trước quên sau.
Sau đó, tôi chuyển sang thử mấy cái app học tiếng Anh trên điện thoại. Ôi thôi! Mấy cái app đó đúng là có nhiều hình ảnh, âm thanh vui nhộn thật đấy, nhưng mà con tôi nó lại chỉ chăm chăm vào chơi game trong app thôi, chứ từ thì chả nhớ được mấy. Mà nhiều app quảng cáo tùm lum, rất mất tập trung. Chưa kể, cứ cho nó cầm điện thoại nhiều thì lại sợ hỏng mắt, rồi nghiện game nữa.
Tìm ra chân ái
Sau một thời gian loay hoay, tôi mới nghiệm ra một điều. Trẻ con nó học tốt nhất khi mà nó thấy vui và mọi thứ diễn ra tự nhiên, không gò ép. Thế là tôi bắt đầu thay đổi chiến thuật hoàn toàn.
- Biến mọi thứ xung quanh thành bài học: Thay vì ngồi vào bàn học, tôi bắt đầu chỉ trỏ đồ vật trong nhà và nói tên tiếng Anh của chúng. Ví dụ, lúc ăn cơm thì chỉ vào cái “spoon” (thìa), “bowl” (bát), “rice” (cơm). Lúc đi tắm thì có “water” (nước), “soap” (xà phòng). Cứ lặp đi lặp lại mỗi ngày, dần dần nó cũng nhớ.
- Hát hò và vận động: Tôi tìm mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi có giai điệu vui vẻ, dễ thuộc, rồi hai bố con cùng nghe, cùng nhún nhảy theo. Mấy bài kiểu “Baby Shark”, “Head, Shoulders, Knees and Toes” ấy. Vừa học từ về bộ phận cơ thể, vừa vận động, nó thích lắm.
- Đọc truyện tranh tiếng Anh đơn giản: Tôi chọn mấy quyển truyện tranh ít chữ, hình ảnh to, rõ ràng. Vừa đọc vừa chỉ vào hình, giải thích nghĩa của từ. Không cần nó phải hiểu hết câu chuyện, chỉ cần nó nhận diện được vài từ khóa là được.
- Chơi trò chơi tương tác: Mấy trò đơn giản như “Simon says…” (Simon bảo…) bằng tiếng Anh cũng vui. Ví dụ tôi nói “Simon says touch your nose” thì nó phải chạm vào mũi. Hoặc trò đoán đồ vật, tôi miêu tả một đồ vật bằng tiếng Anh đơn giản, rồi cho nó đoán.
- Không kiểm tra, không áp lực: Điều quan trọng nhất là tôi không bao giờ kiểm tra hay bắt nó phải nhớ bằng được. Cứ tạo môi trường cho nó tiếp xúc từ từ. Hôm nay không nhớ thì mai nhắc lại. Sai cũng không sao, cứ cười rồi sửa lại cho nó.
Kết quả bất ngờ
Cứ kiên trì như vậy một thời gian, tôi thấy cu cậu bắt đầu bật ra được nhiều từ tiếng Anh một cách tự nhiên hơn hẳn. Nó không còn sợ học tiếng Anh nữa, mà còn chủ động hỏi “Cái này tiếng Anh là gì hả bố?”. Thậm chí nhiều lúc nó còn tự nói một mình mấy từ đơn giản khi chơi đồ chơi. Đúng là “mưa dầm thấm lâu”.
Tóm lại, theo kinh nghiệm của tôi, dạy từ vựng tiếng Anh cho trẻ con quan trọng nhất là phải kiên nhẫn và làm cho việc học trở nên vui vẻ, tự nhiên như một phần của cuộc sống hàng ngày. Đừng đặt nặng mục tiêu, đừng biến nó thành gánh nặng cho con. Cứ từ từ rồi khoai sẽ nhừ thôi các bác ạ.