Khi Tôi Vật Lộn Học Ngữ Pháp Bài Đầu Tiên
Lại bắt đầu học tiếng Anh, lần thứ không biết bao nhiêu rồi. Mở sách ra bài 1 “to be” đơn giản: am/is/are. Cầm bút khoanh mấy cái công thức “I am, You are, He/She/It is” rồi ngồi lẩm nhẩm học thuộc. Hôm sau tỉnh dậy, hỏi lại “She… là is hả? Hay are nhỉ?”. Chán phèo!
Lần Mò Tìm Cách Mới
Quyết định đổi chiến thuật. Lần này không chăm chăm cắm mặt vào sách nữa. Cầm điện thoại bật Youtube xem video dạy ngữ pháp. Ồ, thầy này nói hay nè:

- Không cần học vẹt công thức làm gì, não mình không nhớ nổi đâu.
- Nhìn ví dụ thật nhiều cho quen mắt.
- Gắn liền với hình ảnh hoặc tình huống cụ thể, càng kỳ quặc càng dễ nhớ.
Tôi gật gù “Ờ thì ra vậy, trước giờ mình học ngớ ngẩn quá!”.
Bắt Tay Vào Thực Chiến
Liền xách giấy bút ra chiến luôn. Tìm mấy tờ báo cũ có tin bằng tiếng Anh, cầm bút dạ quét như đi săn:
- Thấy câu “The weather is nice today”, khoanh tròn chữ “is” bằng mực đỏ cho nổi.
- Gặp cái tít “We are here for you!”, gạch chân chữ “are” luôn.
Xong rồi, ngồi tự đặt câu kiểu “chế biến” theo đời mình:
- “My cat is fat like a pig.” (Con mèo mập ú nhà tôi đây).
- “I am sleepy now, stop talking!” (Buồn ngủ mà thằng bạn cứ lải nhải).
Viết xong mấy câu “bá đạo” đó, cười một mình. Đúng là não dễ vô hơn thật!
Phát Hiện Ra Công Thức Thần Thánh
Đang ngồi đặt câu, tự nhiên giật mình: Ô, mấy câu mình đặt ra đều theo mẫu Sẵn Có + Be + Tính Từ/Mô Tả!
- Cái “I am sleepy” kia: I (Sẵn Có) + am (Be) + sleepy (Mô Tả).
- Cái “My cat is fat” nọ: My cat (Sẵn Có) + is (Be) + fat (Mô Tả).
Lúc này mới vỡ oà! Không phải nhớ từng chữ “am/is/are” cho từng đại từ nữa. Chỉ cần biết cái gì sẵn có (chủ thể), sau nó là “be” (dạng thích hợp), rồi đến mô tả. Tự nhiên thấy nó đơn giản hẳn, không còn mớ bòng bong nữa.
Áp Dụng Vô Đời Sống
Từ đó, gặp ai làm phiền lúc mình đang tập trung, tôi lẩm bẩm: “You are annoying!”. Đi ngoài đường thấy con chó đẹp, lập tức nói trong miệng: “That dog is so cute!”. Xem phim Mỹ nghe họ nói đúng cái cấu trúc đang học, tôi lại reo lên “Ê, ‘is’ này, ‘are’ nè!” như bắt được vàng. Bạn cùng phòng nhìn tôi như thằng điên!

Cái Kết Ngọt Ngào
Hôm nay kiểm tra lại, thấy khoái chí vô cùng. Bài tập đơn giản như ăn kẹo. Nhớ được lâu là nhờ không học vẹt, không cố nhồi công thức. Tóm gọn bí kíp lại:
- Quên sách giáo khoa khô khan đi – tìm ví dụ thật ngoài đời.
- Tự chế câu bá đạo liên quan tới mình – não thích cái gì “dính” tới bản thân.
- Lặp lại bằng miệng nhiều lần trong tình huống thực – ngấm từ từ như nước mưa.
Á à, ra là thế! Giờ thì tự tin chuẩn bị lao vào bài 2 thôi. Quan trọng nhất: không sợ nữa!