Chào mọi người, hôm nay tôi xin chia sẻ một chút kinh nghiệm của bản thân về việc kèm con học tiếng Anh hồi nó còn học cấp 2. Chuyện cũng không có gì to tát đâu, chủ yếu là kiên trì thôi à.
Bắt đầu từ đâu?
Hồi thằng cu nhà tôi mới vào lớp 6, tiếng Anh của nó cũng làng nhàng lắm, chủ yếu là mấy từ đơn giản cô dạy trên lớp. Tôi thấy nếu cứ để vậy thì không ổn, sau này khó theo kịp bạn bè. Thế là tôi quyết định phải xắn tay vào cùng con học.

Đầu tiên, tôi ngồi nói chuyện với nó, xem nó thích học kiểu gì, có gặp khó khăn gì không. Thằng bé thì cũng như bao đứa trẻ khác, thấy tiếng Anh khô khan, nhiều từ khó nhớ. Tôi hiểu ngay vấn đề là phải làm sao cho việc học bớt nhàm chán.
Quá trình thực hiện từng bước một
Tôi bắt đầu lên kế hoạch chi tiết, không phải ngày một ngày hai là được ngay đâu nhé. Cứ từ từ từng chút một.
- Học từ vựng: Cái này thì không có đường tắt. Mỗi ngày tôi đặt mục tiêu cho nó học khoảng 5-7 từ mới. Tôi không bắt nó ngồi chép phạt đâu. Thay vào đó, tôi mua mấy bộ flashcard có hình ảnh minh họa sinh động. Hai mẹ con cùng chơi trò đoán từ, hoặc tôi yêu cầu nó đặt câu đơn giản với từ vừa học. Thỉnh thoảng, tôi dán giấy nhớ ghi từ mới ở những chỗ nó hay nhìn thấy trong nhà, kiểu “mưa dầm thấm lâu” ấy mà.
- Ngữ pháp: Nói thật là ngữ pháp tiếng Anh cũng rắc rối phết. Tôi không ép nó học thuộc lòng công thức khô khan. Thay vào đó, tôi tìm mấy quyển sách bài tập có giải thích dễ hiểu, có ví dụ cụ thể. Rồi hai mẹ con cùng làm bài tập. Câu nào sai thì cùng nhau phân tích tại sao sai, sửa lại cho đúng. Quan trọng là hiểu bản chất chứ không phải học vẹt.
- Luyện nghe: Ban đầu, tôi cho nó nghe những bài hát tiếng Anh thiếu nhi có giai điệu vui tươi, lời lẽ đơn giản. Sau đó, tăng dần độ khó lên bằng mấy mẩu truyện ngắn, hoặc đoạn hội thoại trong sách giáo khoa. Có một mẹo nhỏ là tôi hay bật phụ đề tiếng Anh khi nó xem phim hoạt hình yêu thích. Dần dần, tai nó cũng quen với ngữ điệu và cách phát âm.
- Luyện nói: Cái này là khó nhất đây. Bọn trẻ con hay ngại nói lắm, sợ sai. Tôi phải làm gương trước. Tôi cố gắng nói chuyện với nó bằng những câu tiếng Anh đơn giản hàng ngày, ví dụ như “Good morning!”, “How are you today?”, “What do you want for dinner?”. Dù phát âm của tôi cũng chẳng chuẩn gì cho cam, nhưng quan trọng là tạo cho nó một môi trường để thực hành. Tôi cũng khuyến khích nó tự nói chuyện một mình trước gương, hoặc thu âm lại giọng nói của mình để tự nghe và chỉnh sửa.
- Tạo hứng thú: Đây là yếu tố then chốt. Tôi không bao giờ ép buộc hay quát mắng khi nó học không vào. Thay vào đó, tôi cố gắng lồng ghép việc học vào các trò chơi, hoặc thưởng cho nó một món quà nhỏ khi đạt được mục tiêu. Thỉnh thoảng, tôi cho nó xem mấy kênh YouTube dạy tiếng Anh cho trẻ em, có nhiều nội dung thú vị lắm.
Kết quả đạt được và những điều rút ra
Sau khoảng một năm kiên trì như vậy, tôi thấy tiếng Anh của thằng cu nhà tôi tiến bộ rõ rệt. Nó không còn sợ môn này nữa, thậm chí còn chủ động tìm tòi tài liệu để học thêm. Điểm số trên lớp cũng cải thiện đáng kể.
Điều quan trọng nhất mà tôi rút ra được là sự kiên nhẫn và đồng hành của cha mẹ. Đừng đặt nặng áp lực điểm số, mà hãy tập trung vào việc xây dựng nền tảng kiến thức vững chắc và niềm yêu thích với ngôn ngữ cho con. Mỗi đứa trẻ có một tốc độ tiếp thu khác nhau, nên mình cũng không nên so sánh con mình với con người ta làm gì cho mệt.
Cứ từ từ, từng bước nhỏ mỗi ngày, tôi tin là các bạn cũng sẽ giúp con mình chinh phục được môn tiếng Anh thôi. Chúc mọi người thành công nhé!