Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay cuối tuần rảnh rỗi, tôi lại lôi mấy thứ cũ kỹ ra ngẫm nghĩ, chợt nhớ lại hồi học tiếng Anh lớp 11, nhất là cái Unit 2. Nói thật là hồi đó cũng vật vã với nó lắm, nên nay muốn chia sẻ lại quá trình “chiến đấu” của mình, biết đâu có bạn nào đó cũng đang trong hoàn cảnh tương tự.
Bắt đầu với Unit 2: Một mớ hỗn độn cần gỡ rối
Tôi nhớ hồi đó, cầm quyển sách giáo khoa tiếng Anh lớp 11, lật tới Unit 2, cảm giác đầu tiên là “Ôi dào, lại một chủ đề mới, từ vựng mới, ngữ pháp mới”. Cái chủ đề của Unit 2 hồi đó, hình như là về “Relationships” hay “Personal Experiences” gì đó, đại khái là những thứ xoay quanh cuộc sống cá nhân. Nghe thì có vẻ gần gũi, nhưng mà học thì cũng không dễ nhằn đâu.

Bước đầu tiên: Nhìn qua tổng thể
Thói quen của tôi là không bao giờ lao vào học từ vựng hay ngữ pháp ngay. Tôi sẽ lướt qua một lượt cả unit đã. Đọc mấy cái tiêu đề lớn, xem hình ảnh minh họa, đọc lướt qua mấy bài đọc hiểu để nắm được cái sườn chung của unit này nó nói về cái gì. Việc này giúp tôi có một cái nhìn bao quát, đỡ bị ngợp khi đi vào chi tiết.
Bước hai: Xử lý từ vựng
Sau khi có cái nhìn tổng quan, tôi bắt đầu “gặm” phần từ vựng. Đây thường là phần tôi thấy oải nhất. Một danh sách dài ngoằng các từ mới. Tôi thường làm thế này:
- Ghi hết ra một quyển sổ tay riêng. Một cột từ tiếng Anh, một cột nghĩa tiếng Việt, một cột ví dụ (nếu có).
- Cố gắng nhóm các từ có liên quan đến nhau. Ví dụ, các từ chỉ tính cách, các từ chỉ mối quan hệ, v.v.
- Đọc đi đọc lại nhiều lần. Không chỉ đọc thầm mà còn đọc thành tiếng để quen với phát âm. Cái này quan trọng lắm nhé, nhiều khi mình nghĩ mình phát âm đúng rồi nhưng hóa ra lại sai bét.
- Tôi còn hay dùng mấy cái flashcard tự làm. Mặt trước ghi từ, mặt sau ghi nghĩa và ví dụ. Rảnh là lôi ra tự đố mình.
Nói chung là phần từ vựng này phải kiên trì, mưa dầm thấm lâu thôi chứ không có cách nào học một phát thuộc hết được.
Bước ba: Ngữ pháp – Cái xương sống
Xong từ vựng là đến ngữ pháp. Mỗi unit thường có một vài điểm ngữ pháp trọng tâm. Với Unit 2 lớp 11, tôi nhớ mang máng là có mấy cái liên quan đến thì quá khứ, cách diễn đạt trải nghiệm. Tôi sẽ:

- Đọc kỹ phần lý thuyết trong sách. Gạch chân những chỗ quan trọng.
- Tìm thêm ví dụ minh họa cho từng điểm ngữ pháp. Không chỉ ví dụ trong sách mà còn tự đặt ví dụ nữa.
- Làm hết bài tập trong sách giáo khoa. Chỗ nào sai thì xem lại lý thuyết, hoặc hỏi bạn bè, thầy cô. Đừng có ngại hỏi, thật đấy!
Tôi thấy nhiều bạn hay bỏ qua phần bài tập, chỉ học lý thuyết suông. Như thế thì khó mà nắm chắc được lắm. Phải thực hành thì mới nhớ lâu và biết cách vận dụng được.
Bước bốn: Rèn luyện các kỹ năng
Tiếng Anh thì không chỉ có từ vựng với ngữ pháp. Quan trọng là phải dùng được. Nên tôi cũng cố gắng luyện cả 4 kỹ năng Nghe – Nói – Đọc – Viết.
- Đọc hiểu: Đọc kỹ các bài đọc trong unit. Cố gắng hiểu nội dung chính, trả lời các câu hỏi. Gặp từ mới trong bài đọc thì lại tra và ghi chú.
- Nghe: Phần này hồi đó tôi cũng hơi yếu. Tôi hay nghe đi nghe lại các bài nghe trong sách. Ban đầu nghe không hiểu gì mấy đâu, nhưng cứ kiên trì. Nghe nhiều quen tai, dần dần cũng bắt được từ khóa, rồi hiểu được ý chính.
- Nói: Cái này thì phải mạnh dạn. Tôi hay tự nói một mình trước gương, hoặc nói chuyện với bạn bè bằng tiếng Anh về chủ đề của unit. Có thể ban đầu nói vấp váp, sai ngữ pháp tùm lum, nhưng không sao cả. Quan trọng là dám nói.
- Viết: Thường cuối mỗi unit sẽ có phần tập viết một đoạn văn ngắn về chủ đề liên quan. Tôi cố gắng vận dụng từ vựng và ngữ pháp vừa học để viết. Viết xong thì nhờ bạn bè hoặc thầy cô sửa giúp.
Chuyện bên lề: Cú hích từ một lần “quê độ”
Kể thêm một chút, tại sao tôi lại nhớ cái quá trình học Unit 2 này đến vậy. Là vì có một kỷ niệm khá “đau thương” liên quan. Hồi đó, cũng là học cái Unit 2 này, cô giáo cho làm bài tập nói theo cặp. Tôi thì cũng chủ quan, nghĩ mấy cái chủ đề về bản thân, bạn bè thì dễ ợt. Ai dè lúc vào nói với bạn, bạn tôi nó bắn tiếng Anh như gió, dùng toàn từ với cấu trúc mình mới chỉ đọc lướt qua. Còn tôi thì ú a ú ớ, lắp ba lắp bắp, mặt nóng ran. Cảm giác lúc đó quê không để đâu cho hết.
Sau lần đó, tôi mới thực sự nhận ra là mình học tiếng Anh hời hợt quá. Chỉ học cho có, chứ chưa thực sự hiểu sâu, chưa thực sự dùng được. Thế là từ đó mới quyết tâm cày lại tử tế hơn, bắt đầu từ chính cái Unit 2 tưởng chừng đơn giản đó. Tôi ngồi nghiền ngẫm lại từng từ vựng, làm lại từng bài tập ngữ pháp, tập nói đi nói lại những mẫu câu.
Kết quả và bài học rút ra
Dần dần, nhờ cái cú hích đó và sự kiên trì, tôi cũng thấy tiếng Anh của mình khá hơn. Cái Unit 2 đó, từ một mớ hỗn độn ban đầu, cuối cùng cũng được tôi “gỡ rối” thành công. Quan trọng nhất là tôi hiểu ra rằng, học ngoại ngữ không thể ngày một ngày hai mà được. Nó là cả một quá trình, cần sự chăm chỉ, kiên nhẫn và cả một chút “liều” nữa.
Nên là, nếu bạn nào đang cảm thấy chật vật với tiếng Anh lớp 11, hay bất kỳ unit nào, thì cứ bình tĩnh nhé. Cứ đi từng bước một, từ từ vựng, đến ngữ pháp, rồi luyện tập các kỹ năng. Đừng ngại khó, đừng ngại sai. Quan trọng là mình có quyết tâm và phương pháp đúng đắn. Chúc mọi người học tốt!
