Nói đến phỏng vấn tiếng Anh, nhiều ông chắc cũng toát mồ hôi hột nhỉ? Tôi cũng thế thôi, chẳng hơn gì ai. Nhưng mà dạo gần đây có lịch phỏng vấn với một công ty nước ngoài, thế là lại phải lôi sách vở ra ôn luyện. Chia sẻ với các ông quá trình tôi đã vật lộn với nó như nào nhé.
Giai đoạn chuẩn bị ban đầu
Lúc đầu cũng hoang mang lắm. Tiếng Anh thì chữ được chữ mất, lâu không dùng nó cứ rơi rụng đi đâu hết. Thế là tôi bắt đầu bằng việc lên mạng xem lại mấy cái mẫu câu phỏng vấn tiếng Anh cơ bản. Tôi cũng tìm mấy cái danh sách câu hỏi thường gặp nhất ấy, kiểu như:

- Tell me about yourself. (Kể cho tôi nghe về bạn đi.)
- What are your strengths? (Điểm mạnh của bạn là gì?)
- What are your weaknesses? (Điểm yếu của bạn là gì?)
- Why do you want to work here? (Sao lại muốn làm ở đây?)
- Where do you see yourself in 5 years? (5 năm nữa ông tính làm gì, ở đâu?)
Nhìn qua thì có vẻ đơn giản, nhưng mà để trả lời cho nó trôi chảy, tự nhiên bằng tiếng Anh thì lại là cả một vấn đề đấy. Tôi quyết định là phải tự soạn câu trả lời cho riêng mình, chứ không có chép văn mẫu đâu nha. Chép văn mẫu nó cứ giả giả thế nào ấy, với lại lúc vào phỏng vấn mà quên một chữ là đứng hình luôn.
Quá trình luyện tập thực tế
Sau khi đã có sườn bài cho mấy câu hỏi tủ, tôi bắt đầu công cuộc luyện nói. Đây mới là phần gian nan này.
Đầu tiên, tôi tự nói một mình trước gương. Trông thì hơi ngớ ngẩn tí, nhưng mà nó giúp tôi quan sát được khẩu hình, biểu cảm khuôn mặt khi nói. Nói thật là nhiều lúc thấy mình cứ như thằng dở hơi, lẩm bẩm một mình. Nhưng kệ, phải làm thôi.
Tiếp theo, tôi dùng điện thoại ghi âm lại giọng của mình. Lúc nghe lại thì ôi thôi, giọng mình sao mà nó ngang phè phè, phát âm thì chỗ được chỗ mất. Có mấy từ đơn giản mà mình cũng nói sai lên sai xuống. Nghe xong chỉ muốn đập cái điện thoại đi. Nhưng mà cũng nhờ nghe lại mà tôi nhận ra được lỗi sai để sửa. Cứ sửa từng tí một, từ phát âm cho đến ngữ điệu.
Rồi tôi còn thử một cách nữa là tìm mấy video phỏng vấn mẫu trên mạng, tôi nghe người ta hỏi rồi tôi tự trả lời. Cứ như đang phỏng vấn thật ấy. Cái này giúp tôi luyện phản xạ, kiểu như nghe câu hỏi là não nó tự động nảy số ra câu trả lời bằng tiếng Anh luôn, chứ không phải dịch từ tiếng Việt sang nữa.
À, còn một cái nữa là tôi nhờ một đứa bạn cũng khá tiếng Anh để nó phỏng vấn thử tôi. Hai đứa cứ ngồi nói chuyện qua lại, nó hỏi tôi trả lời, rồi nó góp ý cho tôi. Phải nói là có người tương tác trực tiếp nó hiệu quả hơn hẳn. Nó còn đặt ra mấy câu hỏi tình huống oái oăm nữa cơ, làm tôi cũng phải vắt óc ra mà nghĩ cách trả lời.
Kết quả và bài học rút ra
Sau khoảng một tuần cày cuốc như thế, tôi thấy tự tin hơn hẳn. Đến hôm phỏng vấn thật, tuy vẫn có hơi run một tí, nhưng mà tôi đã có thể trả lời các câu hỏi một cách tương đối mạch lạc. Dĩ nhiên là không phải hoàn hảo như người bản xứ đâu, nhưng ít nhất là nhà tuyển dụng hiểu được tôi muốn nói gì, và tôi cũng hiểu được họ hỏi gì.

Cái chính là sự chuẩn bị và luyện tập thôi các ông ạ. Chứ không có mẹo nào thần thánh đâu. Cứ chịu khó bỏ thời gian ra, nói nhiều, nghe nhiều, rồi tự sửa lỗi cho mình thì kiểu gì cũng khá lên. Tôi thấy cái việc ghi âm lại giọng mình rồi nghe lại ấy, tuy hơi xấu hổ tí nhưng mà nó cực kỳ hiệu quả để nhận ra lỗi sai.
Thế nên ông nào sắp phỏng vấn tiếng Anh thì cứ thử cách của tôi xem sao. Hơi mất công tí nhưng mà đáng đấy. Chúc các ông may mắn nhé!