À, chào mọi người! Nay rảnh rỗi nên tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình về cái việc mà nhiều phụ huynh cũng đau đầu: giải bài tập tiếng Anh lớp 9 cho con. Nói thì nghe đơn giản vậy thôi, mở sách ra, làm bài. Nhưng mà thực tế thì ôi thôi, nó không hề như mình nghĩ đâu.
Hồi đầu, tôi cũng y chang nhiều người, cứ nghĩ con mình học trên lớp rồi, về nhà làm thêm bài tập là ổn. Ai dè…

Thử đủ mọi cách, rối tung rối mù
Tôi bắt đầu bằng việc mua một đống sách tham khảo. Nào là sách bài tập nâng cao, sách giải chi tiết, sách tổng hợp ngữ pháp. Con tôi thì nhìn thấy đống sách đó là mặt mày tiu nghỉu rồi.
Rồi tôi thử ngồi kè kè bên cạnh, nó làm bài nào không được thì mình giảng. Kết quả là gì? Mình thì bực vì giảng mãi nó không hiểu, nó thì áp lực, khóc lóc. Không khí gia đình căng như dây đàn.
- Kiểm tra từ vựng: Bắt học thuộc lòng, hôm sau dò, quên thì phạt. Cách này thấy cũng không hiệu quả lắm, chữ nó vào đầu rồi lại ra.
- Ngữ pháp: In cho cả đống công thức, bắt học. Mà tiếng Anh nó có phải toán đâu mà cứ công thức là áp vào được.
- Bài đọc, bài viết: Cái này thì chịu chết, không biết sửa sao cho nó hay, cho nó đúng ý.
Nói chung là tôi cảm thấy mình như gà mắc tóc, càng cố gỡ thì càng rối. Con thì ngày càng sợ học tiếng Anh. Thật sự là bế tắc!
Bước ngoặt: Thay đổi tư duy và cách tiếp cận
Mãi cho đến một hôm, tôi tình cờ nói chuyện với một cô giáo dạy tiếng Anh lâu năm. Cô ấy không chỉ trích cách tôi làm, mà chỉ nhẹ nhàng chia sẻ. Chính cái buổi nói chuyện đó làm tôi như bừng tỉnh.
Tôi nhận ra mình đã quá tập trung vào việc “giải” bài tập, mà quên mất mục tiêu chính là giúp con “hiểu” và “dùng” được tiếng Anh. Thế là tôi quyết định thay đổi toàn bộ chiến thuật.
Đầu tiên, tôi dẹp bớt sách tham khảo. Chỉ giữ lại sách giáo khoa và sách bài tập chính thức. Sau đó, tôi bắt đầu:
- Không ép buộc, tạo hứng thú: Thay vì bắt con ngồi vào bàn học theo kiểu ra lệnh, tôi thử tìm những chủ đề con thích, rồi tìm bài đọc, video tiếng Anh liên quan. Xem cùng con, giải thích từ mới một cách tự nhiên.
- Chia nhỏ mục tiêu: Mỗi ngày chỉ cần học một chút, làm vài bài tập nhỏ. Hoàn thành là khen, không cần so sánh với ai. Quan trọng là sự tiến bộ của chính con.
- Tập trung vào bản chất: Ngữ pháp không phải là học thuộc lòng công thức, mà là hiểu tại sao lại dùng như vậy. Tôi tìm những ví dụ thực tế, những mẩu truyện cười có dùng cấu trúc đó để con dễ nhớ. Ví dụ, thay vì bắt học thuộc “used to + V”, tôi kể chuyện ngày xưa mình “used to” làm gì, rồi hỏi con bây giờ thì sao.
- Sử dụng công cụ hỗ trợ một cách thông minh: Sách giải chỉ để tham khảo khi đã tự mình làm và suy nghĩ kỹ. Tuyệt đối không chép đáp án. Tôi khuyến khích con dùng từ điển (cả Anh-Việt và Anh-Anh) để tra từ mới và cách dùng.
- Thực hành thường xuyên: Khuyến khích con nói chuyện bằng tiếng Anh, dù chỉ là vài câu đơn giản trong nhà. Viết những đoạn văn ngắn về chủ đề yêu thích. Sai cũng được, sửa dần.
Kết quả bất ngờ
Kết quả bất ngờ: Mọi người biết không, sau khoảng vài tháng kiên trì theo cách mới này, con tôi bắt đầu có hứng thú hơn hẳn với tiếng Anh. Điểm số cải thiện là một chuyện, quan trọng hơn là con tự tin hơn, dám nói, dám viết, không còn sợ sệt như trước. Bài tập tiếng Anh lớp 9 không còn là nỗi ám ảnh nữa.

Thậm chí có những hôm, con còn chủ động hỏi tôi về một cấu trúc ngữ pháp nào đó nó mới gặp, hoặc khoe một từ mới học được. Đó là điều mà trước đây tôi không bao giờ dám mơ tới.
Tất nhiên, mỗi đứa trẻ mỗi khác, không có công thức nào đúng cho tất cả. Nhưng tôi chia sẻ câu chuyện của mình, hy vọng các bố mẹ có thêm một góc nhìn, một chút động lực để đồng hành cùng con trên chặng đường học tiếng Anh đầy thử thách này. Quan trọng nhất vẫn là sự kiên nhẫn và thấu hiểu từ bố mẹ. Chúc mọi người thành công nhé!