Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình về cái vụ game tiếng Anh cho bọn trẻ cấp 2 nhà mình. Chuyện là thằng cu nhà tôi ấy, dạo này lười học tiếng Anh kinh khủng. Cứ nhắc đến sách vở là nó ngáp ngắn ngáp dài, mặt mày xịu xuống như bánh đa nhúng nước. Tôi cũng đau đầu lắm chứ.
Cũng thử đủ cách, từ dỗ ngon dỗ ngọt đến dọa nạt, mà chẳng ăn thua. Mua bao nhiêu sách tham khảo, đĩa CD nghe các kiểu, nó cũng chỉ ngó qua rồi vứt xó. Bực mình thật sự. Tôi cũng hiểu là tầm tuổi này chúng nó ham chơi hơn ham học, ép quá thì lại phản tác dụng.

Quá trình mày mò tìm giải pháp
Rồi một hôm, tôi thấy nó cắm mặt vào cái điện thoại chơi game gì đó, mắt sáng rực. Tự dưng tôi nảy ra ý, hay là thử tìm game tiếng Anh cho nó chơi nhỉ? Vừa chơi vừa học, biết đâu lại hiệu quả. Thế là tôi bắt đầu mò mẫm trên mạng. Ban đầu cũng hoang mang lắm, game thì vô vàn, chả biết cái nào hợp với lứa tuổi cấp 2, lại còn phải có yếu tố học tiếng Anh nữa chứ. Mất cả buổi tối ngồi lọc tới lọc lui.
Tôi ưu tiên mấy cái game có hình ảnh vui nhộn, cách chơi đơn giản mà lồng ghép từ vựng, mẫu câu giao tiếp cơ bản. Tôi cũng phải thử chơi trước vài game xem nội dung nó thế nào, có phù hợp không, chứ không dám quăng đại cho con chơi.
Những loại game tôi đã thử và thấy ổn
Sau một hồi vật lộn, tôi cũng chốt được vài thể loại game mà thằng cu nhà tôi có vẻ hợp tác:
- Game đoán từ vựng qua hình ảnh: Mấy game này đơn giản cực kỳ. Nó hiện ra cái hình, ví dụ quả táo, rồi cho mấy chữ cái lộn xộn, nhiệm vụ là sắp xếp lại thành chữ “apple”. Hoặc là có hình, có vài lựa chọn từ, mình chọn từ đúng. Thằng bé nhà tôi ban đầu cũng hay sai, nhưng chơi vài lần là nhớ từ nhanh phết.
- Game điền từ vào chỗ trống: Cái này thì nâng cao hơn chút. Nó cho một câu tiếng Anh đơn giản, khuyết một từ, rồi mình chọn từ đúng điền vào. Ví dụ “I ___ a student.” rồi chọn “am”, “is”, “are”. Game này giúp nó làm quen với cấu trúc câu.
- Game kể chuyện tương tác đơn giản: Có mấy game dạng như một câu chuyện ngắn, nhân vật nói chuyện với nhau bằng tiếng Anh, rồi thỉnh thoảng nó sẽ cho mình chọn câu thoại tiếp theo cho nhân vật. Cái này giúp luyện nghe và phản xạ giao tiếp một chút, dù chỉ là chọn lựa thôi.
- Game tìm đồ vật theo tên tiếng Anh: Kiểu như một căn phòng bừa bộn, game yêu cầu tìm “book”, “pen”, “chair”. Thằng nhóc nhà tôi thích trò này vì nó giống như chơi trốn tìm.
Kết quả ban đầu và những điều rút ra
Tôi không ép nó chơi nhiều, mỗi ngày chỉ khoảng 30 phút đến 1 tiếng thôi, coi như giải trí. Quan trọng là phải chọn game phù hợp, không quá khó để nó nản, cũng không quá dễ để nó thấy chán. Tôi cũng ngồi chơi cùng nó vài lần đầu để hướng dẫn và tạo không khí.
Dần dần, tôi thấy nó chủ động hơn hẳn. Có khi còn tự tìm game mới rồi khoe với tôi. Từ vựng cũng khá lên, phát âm có vẻ cũng tự tin hơn một chút, dù vẫn còn ngọng nghịu lắm. Ít nhất thì nó không còn sợ tiếng Anh như trước nữa, mà thấy nó như một trò chơi thú vị.
Tất nhiên là game không thể thay thế hoàn toàn việc học trên lớp hay sách vở được. Nhưng mà tôi thấy nó là một công cụ hỗ trợ khá hay, nhất là với mấy đứa đang tuổi ẩm ương, thích chơi hơn thích học. Cứ làm cho việc học tiếng Anh nó vui vẻ, nhẹ nhàng thì tự khắc bọn trẻ sẽ tiếp thu tốt hơn. Chia sẻ chút kinh nghiệm của một ông bố, hy vọng có ích cho mọi người.