Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm xương máu của mình về việc làm sao để học tiếng Anh nhanh hơn. Thiệt tình mà nói, ngày xưa tôi cũng vật vã với tiếng Anh lắm, cảm giác như mình cứ dậm chân tại chỗ, chán không tả nổi.
Hành trình của tôi bắt đầu thế nào?
Lúc đầu, tôi cũng như bao người, lao vào học ngữ pháp như điên. Mua một đống sách dày cộp, cày ngày cày đêm các thì với các cấu trúc. Kết quả là gì? Biết nhiều quy tắc lắm, nhưng đụng chuyện cần nói thì mồm miệng cứng đơ, chữ nghĩa bay đâu mất tiêu. Thấy không ổn, tôi chuyển sang tải đủ thứ app học tiếng Anh về điện thoại. App nào quảng cáo hay, giao diện đẹp là tôi thử hết. Cũng có hứng thú được vài hôm đầu, rồi đâu lại vào đấy, app thì nằm im trong máy còn tiếng Anh của tôi thì vẫn ì ạch.

Tôi còn nhớ có đợt, nghe người ta bảo phải có môi trường, tôi cũng mạnh dạn đăng ký một khóa học giao tiếp ở trung tâm khá là tốn kém. Đi học thì cũng vui, có bạn có bè, nhưng hết giờ học về nhà thì lại chẳng có ai để mà nói, kiến thức thầy cô dạy cũng rơi rụng dần. Cảm giác lúc đó đúng là bất lực.
Vậy, tôi đã làm gì để cải thiện?
Sau bao lần thất bại, tôi ngồi lại và suy nghĩ nghiêm túc. Tôi nhận ra là mình học sai cách rồi. Học mà không vui, học mà không áp dụng thì khó mà vào đầu được. Thế là tôi quyết định thay đổi hoàn toàn phương pháp.
- Đầu tiên, tôi tìm đến những thứ mình thích. Tôi mê xem phim Mỹ, thay vì xem phụ đề tiếng Việt, tôi bắt đầu chuyển sang xem phụ đề tiếng Anh. Ban đầu thì cũng khó khăn lắm, vừa xem vừa tra từ điển liên tục. Nhưng dần dần, tai mình quen với ngữ điệu, mắt mình quen với mặt chữ, rồi mình bắt đầu đoán được nghĩa của từ dựa vào ngữ cảnh. Cảm giác hiểu được một câu thoại mà không cần nhìn phụ đề nó sướng gì đâu!
- Tiếp theo, tôi bắt đầu nghe nhạc US-UK nhiều hơn. Tôi chọn những bài hát có lời đơn giản, giai điệu dễ nghe. Tôi tìm lời bài hát, vừa nghe vừa nhẩm theo. Cách này giúp tôi cải thiện phát âm và học được nhiều từ lóng, cách diễn đạt tự nhiên của người bản xứ.
- Quan trọng nhất, tôi tìm cách “nhúng” mình vào tiếng Anh. Tôi đổi ngôn ngữ điện thoại, máy tính sang tiếng Anh. Đọc tin tức, bài báo bằng tiếng Anh, dù chỉ là những mẩu tin ngắn. Rồi tôi mạnh dạn tìm kiếm các diễn đàn, hội nhóm trực tuyến của người nước ngoài có cùng sở thích để tham gia bình luận, dù chỉ là vài câu đơn giản. Cái cảm giác được người ta “reply” lại, hiểu mình nói gì, nó tạo động lực ghê gớm.
- Và không thể thiếu, đó là sự kiên trì. Chẳng có con đường tắt nào cả. Tôi không ép mình phải học bao nhiêu tiếng một ngày, mà cố gắng duy trì việc tiếp xúc với tiếng Anh đều đặn mỗi ngày, dù chỉ 15-30 phút. Quan trọng là biến nó thành thói quen.
Kết quả ra sao?
Sau một thời gian dài kiên trì áp dụng những cách trên, tôi thấy tiếng Anh của mình cải thiện rõ rệt. Dĩ nhiên là không phải “nhanh” theo kiểu một sớm một chiều thành thạo như người bản xứ được, nhưng tốc độ tiến bộ nhanh hơn hẳn so với trước kia. Tôi tự tin hơn khi giao tiếp, không còn sợ nói sai nữa. Xem phim, nghe nhạc cũng hiểu được nhiều hơn mà không cần phụ thuộc vào phụ đề.
Nói tóm lại, để học tiếng Anh nhanh hơn, theo kinh nghiệm của tôi, mấu chốt là phải tìm thấy niềm vui trong việc học và áp dụng nó vào cuộc sống hàng ngày. Đừng quá đặt nặng ngữ pháp lúc đầu, hãy cứ mạnh dạn nghe, nói, đọc, viết những gì mình thích. Từ từ rồi kiến thức nó sẽ ngấm vào người một cách tự nhiên. Chúc mọi người thành công trên con đường chinh phục tiếng Anh nhé!