Hôm nay chia sẻ chuyện tui dò tìm app học tiếng Anh miễn phí cho con. Chán đời nhất cái bước bắt đầu, vì ba má đứa nhỏ nào cũng sợ đụng phải app xạo ke hết cỡ.
Bước 1: Mò đường kiểu “tư bản giẫy chết”
Tui lượn lờ trên mấy app store khoảng hai ba bữa liền. Gõ cụm “học tiếng anh trẻ em free” là thấy trăm thứ loạn xà ngầu. Cứ tưởng app nào cũng quảng cáo “free” xong bấm vô thì toàn bắt mua gói VIP mới học được bài đầu tiên. Ức chế muốn đập điện thoại luôn.

Bước 2: Cài đại mấy đứa nhìn “ngon lành” nhất
Thôi kệ, tui cứ càn quét tải mấy cái icon màu mè nhất. Cài chừng bảy tám app:
- Có mấy app học từ vựng kiểu flashcard. Con nít học được hai bữa chán. Xóa.
- Vài app luyện phát âm. Micro điện thoại nhận hơi tệ, nó đọc đúng cũng bảo sai. Xóa.
- Mấy app game hóa. Cứ chơi được tầm 3 level là đòi nạp tiền. Xóa không thương tiếc.
Mùi khét lẹt của app xạo lòng tin phủ kín điện thoại tui cả tuần.
Bước 3: Cứ tưởng “free” mà không ngờ… thật sự free
Tới sáng thứ sáu, lê lết trên diễn đàn mấy bà mẹ thì thấy người ta mách mấy cái tên nghe nhà quê nhưng không tốn một xu. Ngạc nhiên nhất là tui tìm mấy app này đã lâu mà không biết mặt mũi nó ra sao, vì không có tiền quảng cáo, nó chìm nghỉm dưới đáy app store.
Bước 4: Bắt đầu đồ tẩy bất ngờ
Như kiểu bốc trúng số độc đắc vậy. Thằng cu nhà tui cầm điện thoại học chữ cái bằng trò “đập chuột” mà khục khục cười suốt. App chả có quảng cáo lởm khởm, giao diện nhìn như thiết kế từ năm 2010 nhưng quan trọng là nó học được hết bài mà chẳng đòi mua gói. Tui thử dùng cả trên máy tính bảng, chạy ngon lành nhưng nút bấm to đùng dễ thấy.
Bước 5: Sai lầm ngớ ngẩn nhất quả đất
Trong lúc mừng quá, tui nhấn bừa nút đăng ký tài khoản để lưu tiến độ học. Má ơi! Giao diện lúc đăng ký bằng tiếng Anh toàn bộ, cái điện thoại hệ điều hành cũ kỹ không hiển thị đủ chữ. Tôi nghĩ chắc nó đòi thẻ ngân hàng nên nhập liền số thẻ. Hai ngày sau kiểm tra thì… không thấy trừ tiền. Hoá ra cái phần đăng ký chỉ để lưu dữ liệu chứ không mất phí. Té ngửa vì nghi ngờ oan cho app tốt!
Kết quả: Của rẻ là của ôi?
Không phải! Sau hai tuần cho con học, tui nhận ra:
- App “xấu xí” nhưng lực học nặng. Học hết alphabet sang số đếm, con không chán.
- Không cần wifi khi học offline. Đi picnic vẫn học được.
- Cái hay nhất: không có pop-up giục mua gói VIP hay quảng cáo game bạo lực. Yên tâm cho con cầm máy.
Tỉnh ngộ rồi mới nhớ – hồi trước ở công ty phần mềm cũ, tụi tôi toàn dìm hàng mấy team làm app free. Nghĩ làm free rồi kiếm tiền đâu ra? Giờ mới vỡ lẽ, có những sản phẩm người ta làm vì đam mê giáo dục trẻ em thật sự. Đừng như tui, tốn mấy tuần lục lọi chỉ vì không tin thứ gì free mà dùng tốt!
