Hôm trước thấy con gái xem video mèo nói tiếng Anh suốt ngày, tự nhiên mình nghĩ hay là cho nó học luôn. Thế là lên mạng search đủ loại ứng dụng dạy tiếng Anh cho trẻ con, xong rồi vật lộn cả tuần trời.
Mò mẫm thử nghiệm
Trước tiên tải mấy app miễn phí về dùng thử. Cái đầu tiên tên gì ấy… ABC Mouse gì đó. Tưởng ngon ăn nào ngờ vừa bấm vào đã đòi mua gói năm. Con nhỏ chưa thấy mặt chữ đâu đã thấy ba cái pop-up nhảy múa loạn xạ. Bực mình gỡ phát một.

Chuyển qua cái Monkey Junior nổi đình nổi đám. Lần này thì đỡ hơn chút, có cho học thử 3 bài. Mà chưa được 10 phút con bé đã lè nhè “ba ơi chán quá”. Nhìn lại mới vỡ lẽ toàn flashcard lặp đi lặp lại, hình ảnh thì mờ mờ ảo ảo như thời Windows 98.
Đau đầu tài khoản
Cứ tưởng bỏ chút tiền sẽ êm, ai ngờ cái app Reading Eggs đòi đăng ký lằng nhằng. Nhập email xong phải xác minh, xác minh xong lại bắt nhập thông tin thẻ. Loay hoay 20 phút mới tạo xong tài khoản thì con bé đã ngủ gật trên bàn từ lúc nào.
Sáng hôm sau cho con học tiếp, được nửa đường cái app nhảy ra thông báo “bạn đã dùng hết bản dùng thử”. Trời ơi mới có 2 bài! Tức mình gọi điện cho support thì họ nói vòng vo “chị nâng cấp lên gói premium đi, có giảm giá 50% đấy”. Toát cả mồ hôi.
Cái gì mới hợp
Rút kinh nghiệm, lần này chọn mấy app có icon màu mè sặc sỡ. Tải cái Lingokids về thấy giao diện dễ thương, vừa mở ra đã nghe nhạc tưng bừng. Con nhỏ mê tít hát theo bài hát chào buổi sáng, không cần ba nhắc.
- Tập đánh vần tự nhiên: Lần đầu thấy con gái tự giác kéo chữ A vào hình quả táo mà mắt mình rớm nước
- Trò chơi hấp dẫn: Bé ngồi ghì mặt vào máy tính hét “fish đâu rồi ba ơi!” khi tìm cá trong trò chơi
- Không quảng cáo: Cái này quý nhất, chạy 15 phút không thấy pop-up nào nhảy ra
Lại thử tiếp Duolingo Kids mới ra. Thằng nhóc lớn nhà mình lớp 3 cũng nhào vô chơi. Hai đứa cãi nhau ỏm tỏi vì tranh nhau làm bài trước. Kết quả là sáng nào cũng phải canh thời gian sử dụng điện thoại.
Không phải thần thánh
Ứng dụng hay thật nhưng không phải phép màu. Thằng cu nhà mình học được 2 tuần thì bắt đầu phá: chọc vào màn hình hét “wrong answer” cho máy báo đỏ lòm. Con bé thì cứ đến đoạn luyện nói là lầm bầm “I don’t know” cho qua.
Phải tự ngồi bên cạnh chỉ thêm, cái nào khó quá thì lại phải học cả tiếng Việt lẫn Anh. Có hôm giảng từ “elephant” xong nó hỏi “con voi tiếng Việt là gì hả ba”. Cười ra nước mắt.

Giờ thì tối nào nhà mình cũng ồn ào cả lên. Tiếng máy nói “very good!” lẫn tiếng hai đứa tranh nhau nhìn màn hình. Mất mấy trăm ngàn mua tài khoản nhưng thấy chúng nó cười khi nói được “red car” là mừng rớt tim. Mãi mới tìm được vài cái xài được, nhưng quan trọng nhất vẫn là ba cái cuối tuần ngồi học cùng con.