Chào mọi người, mấy bữa nay cũng có vài bạn hỏi tôi kinh nghiệm dạy tiếng Anh cho mấy nhóc lớp 1, nên nay tôi rảnh rỗi ngồi chia sẻ lại quá trình của mình. Thiệt tình là ban đầu cũng không nghĩ nó phức tạp đâu, nhưng mà bắt tay vào làm rồi mới thấy đủ thứ chuyện.
Bắt đầu từ đâu?
Đầu tiên, tôi cũng như nhiều người, nghĩ là cứ sách vở, flashcard ra mà dạy thôi. Mua một đống sách tham khảo, in cả mớ flashcard màu mè hoa lá. Tưởng tượng là tụi nhỏ sẽ hào hứng lắm, ai dè…
- Mấy đứa nó hiếu động kinh khủng, ngồi yên được 5 phút là giỏi lắm rồi.
- Khả năng tập trung thì… ôi thôi, ngắn ngủn.
- Từ vựng thì dạy trước quên sau là chuyện thường ngày ở huyện.
Thế là tôi nhận ra, cách dạy “truyền thống” có vẻ không ổn lắm với cái đám giặc cỏ này.
Thay đổi chiến thuật
Sau vài buổi đầu vật lộn, tôi quyết định phải thay đổi cách tiếp cận. Tôi bắt đầu mò mẫm xem trên mạng người ta dạy trẻ con kiểu gì, rồi tự mình thử nghiệm.
Những thứ tôi đã thử và thấy cũng ổn ổn nè:
- Học qua bài hát: Mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi đơn giản, giai điệu vui vẻ, lặp đi lặp lại. Super Simple Songs là một ví dụ. Tụi nó thích nhảy nhót theo lắm, vừa nhảy vừa hát, từ đó nhớ từ cũng dễ hơn. Tôi cứ mở lên, rồi làm trò theo, tụi nhỏ cũng bắt chước.
- Trò chơi vận động: Mấy trò như “Simon Says”, “Red light, Green light” mà lồng tiếng Anh vào. Ví dụ “Simon says touch your nose”, “Run when I say Green light”. Phải nói là tụi nó khoái chí cực kỳ. Chơi xong mồ hôi nhễ nhại nhưng mà vui.
- Flashcard kết hợp hành động: Thay vì chỉ giơ flashcard lên đọc, tôi sẽ làm hành động tương ứng với từ đó. Ví dụ từ “jump” thì mình nhảy lên, “eat” thì giả bộ ăn. Tụi nhỏ nhìn rồi làm theo, nhớ lâu hơn hẳn.
- Kể chuyện bằng tranh: Lấy mấy quyển truyện tranh tiếng Anh đơn giản, hình ảnh to rõ. Tôi chỉ vào tranh, đọc từ, diễn tả bằng cử chỉ. Có khi còn chế thêm giọng điệu cho hài hước.
- Sử dụng đồ vật thật: Dạy về trái cây thì mang trái cây thật ra, dạy về đồ dùng học tập thì lấy bút, thước ra. Sờ tận tay, nhìn tận mắt, nó thực tế hơn nhiều.
Quan trọng nhất là không khí lớp học phải vui. Tôi cố gắng làm trò hề, pha trò, khen ngợi tụi nó liên tục, dù chỉ là một tiến bộ nhỏ xíu. Mấy đứa nhỏ thích được khen lắm.
Những khó khăn và cách tôi “vật lộn”
Dĩ nhiên là không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Có những hôm:
- Tụi nhỏ mệt, chẳng chịu hợp tác. Những lúc đó thì tôi cho chơi trò chơi nhiều hơn, bớt phần học “chính quy” lại.
- Có đứa tiếp thu nhanh, có đứa chậm hơn. Cái này thì phải kiên nhẫn thôi, không thể ép được. Tôi cố gắng kèm thêm cho những bạn chậm hơn một chút, hoặc cho các bạn nhanh hơn làm “trợ giảng nhí”.
- Chuẩn bị đồ dùng, giáo án cũng tốn thời gian phết. Nhiều khi tối mò còn ngồi cắt cắt dán dán, nghĩ trò cho buổi sau.
Tôi nghiệm ra một điều, dạy cho lứa tuổi này kiên nhẫn là vàng. Và phải thật linh hoạt, không nên cứng nhắc theo một giáo án cố định nào cả. Thấy tụi nhỏ có vẻ oải là phải đổi hoạt động liền.
Kết quả thu được (tuy nhỏ nhưng vui)
Sau một thời gian kiên trì, thì cũng thấy được chút thành quả. Mấy cái nho nhỏ thôi, nhưng mà làm mình vui lắm:
- Tụi nhỏ bắt đầu thuộc được vài bài hát, ê a hát theo.
- Gặp mình là chào “Hello teacher!” ríu rít.
- Biết được một số từ vựng cơ bản về màu sắc, con vật, đồ vật.
- Quan trọng nhất là tụi nó không còn sợ tiếng Anh nữa, mà thấy vui khi được học.
Đấy, sơ sơ quá trình của tôi là vậy đó. Nói chung là cũng vất vả, nhưng mà nhìn thấy tụi nhỏ tiến bộ từng ngày thì mọi mệt mỏi cũng tan biến. Hy vọng chia sẻ này của tôi có ích cho ai đó đang có ý định dạy tiếng Anh cho mấy bạn nhỏ lớp 1 nhé. Cứ mạnh dạn thử nghiệm rồi sẽ tìm ra cách phù hợp thôi!