Chào các bác, dạo này ở nhà rảnh rỗi, lại thấy cu con nhà mình cứ nhắc đến học tiếng Anh là nó nhăn mặt như khỉ ăn ớt. Sách vở thì nó chê khô khan, app thì bấm bấm vài bữa lại chán. Thế là mình nảy ra ý định tự tay làm một cái gì đó vui vui để dụ nó học từ vựng, vừa chơi vừa học mới vào.
Bắt đầu từ ý tưởng và sự chuẩn bị
Nghĩ là làm! Mình bắt đầu lục lọi xem có cách nào làm game đơn giản mà hiệu quả không. Mình không phải dân IT chuyên nghiệp gì đâu, nên mấy cái phức tạp là mình chịu thua luôn. Mục tiêu của mình là:

- Hình ảnh phải bắt mắt, màu mè một chút cho trẻ con nó thích.
- Từ vựng phải gần gũi, mấy cái con vật, đồ vật trong nhà, màu sắc, số đếm ấy.
- Cách chơi phải cực kỳ đơn giản, kiểu nhìn hình đoán chữ, hoặc nối từ với hình.
Thế là mình lên mạng tìm một mớ hình ảnh hoạt hình dễ thương về các chủ đề đó. Con vật thì có chó, mèo, gà, vịt. Đồ vật thì bàn, ghế, sách, bút. Mình lưu hết vào một thư mục.
Rồi mình cũng soạn ra một danh sách từ vựng tiếng Anh tương ứng với mấy cái hình đó, kèm theo cả phiên âm đơn giản cho dễ đọc. Cái này quan trọng, vì phát âm sai từ đầu thì sau này sửa mệt lắm.
Quá trình mình mày mò thực hiện
Ban đầu, mình định dùng mấy phần mềm làm slide thuyết trình ấy, kiểu Powerpoint. Chèn hình vào, rồi chèn chữ vào, làm hiệu ứng bấm hiện ra đáp án. Cũng ổn, nhưng cảm giác nó chưa “game” lắm.
Sau đó, mình nhớ ra hồi xưa hay nghịch làm mấy cái flashcard. Thế là mình quyết định làm theo kiểu đó, nhưng “nâng cấp” hơn một chút.
Mình lấy giấy bìa cứng ra, cắt thành từng tấm bằng nhau. Một mặt mình dán hình ảnh đã in màu. Mặt kia mình để trống. Xong mình làm một bộ thẻ khác, chỉ ghi từ vựng tiếng Anh thôi.
Cách chơi ban đầu là mình xáo trộn bộ thẻ hình và bộ thẻ chữ lên, rồi cho cu con tìm cặp tương ứng. Thằng bé ban đầu còn ngơ ngác, nhưng chỉ một lúc là nó hiểu luật chơi ngay. Thấy nó có vẻ hào hứng tìm tìm ghép ghép, mình cũng vui.
Để tăng độ khó và thú vị hơn, mình nghĩ thêm trò này: mình giơ thẻ hình lên, rồi đọc một từ tiếng Anh (có thể đúng hoặc sai). Nếu mình đọc đúng tên con vật/đồ vật trong hình, nó sẽ hô “Yes!”. Nếu sai, nó sẽ hô “No!” và đọc lại cho đúng. Trò này giúp luyện nghe và phản xạ khá tốt.

Có hôm, mình còn bày ra sàn nhà, một bên là các thẻ hình, một bên là các thẻ chữ. Rồi mình hô một từ tiếng Anh, xem nó có chạy nhanh đến nhặt đúng thẻ hình và thẻ chữ đó không. Vừa học vừa vận động,一举两得!
Nói thật là dạo này công việc cũng không bận rộn như trước, có thêm thời gian ở nhà. Nhìn bọn trẻ con giờ cứ cắm mặt vào điện thoại, máy tính bảng suốt, mình cũng thấy không ổn. Nên muốn làm cái gì đó để hai bố con cùng chơi, cùng học, thay vì chỉ chăm chăm vào màn hình. Lúc đầu làm cũng lóng ngóng lắm, cắt giấy còn méo xẹo, dán keo thì lem nhem. Nhưng mà làm mãi rồi cũng quen tay.
Kết quả và cảm nhận
Trộm vía, dạo này thấy vốn từ của nó khá hơn hẳn. Quan trọng là nó không còn sợ học tiếng Anh nữa. Cứ chiều chiều là nó lại lôi bộ thẻ ra đòi bố chơi cùng. Thỉnh thoảng nó còn tự bày trò, tự đố mình nữa cơ.
Mình thấy cái “game” tự chế này tuy đơn giản, mộc mạc, không long lanh như mấy cái app xịn sò, nhưng nó có cái hay riêng. Nó là công sức mình bỏ ra, là tình cảm của mình trong đó. Với lại, khi chơi cùng con, mình có cơ hội tương tác, nói chuyện với nó nhiều hơn.
Nói chung là, tự tay làm một cái gì đó cho con, dù đơn giản, cũng thấy vui và ý nghĩa lắm các bác ạ. Mình chia sẻ chút kinh nghiệm nhỏ này, biết đâu có bác nào cũng đang muốn tìm cách giúp con học tiếng Anh đỡ nhàm chán thì có thể thử xem sao. Chẳng tốn kém gì nhiều, chủ yếu là thời gian và chút công sức thôi.