Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái công cuộc mà tôi vừa trải qua với trang 38 sách tiếng Anh lớp 6 của thằng cu nhà tôi. Nghe thì có vẻ đơn giản đúng không? Sách lớp 6 thôi mà, có gì đâu. Ấy thế mà cũng làm tôi toát mồ hôi hột đấy các bác ạ.
Mọi chuyện bắt đầu từ chiều hôm qua, khi tôi thấy con trai cứ ngồi vò đầu bứt tai với quyển sách. Tôi mới lại gần hỏi xem thế nào, thì nó chỉ vào đúng trang 38, bảo là khó quá, nhiều từ mới, lại còn có mấy cái bài tập gì đó lằng nhằng. Tôi nghĩ bụng, “Để xem nào, có gì mà ghê gớm.” Thế là tôi cũng xắn tay áo vào cuộc.

Đầu tiên, tôi mở sách ra, xem qua một lượt. À, thì ra trang 38 này nó tập trung vào mấy cái mẫu câu hỏi với “What” và “Where”, rồi thì giới từ chỉ nơi chốn. Cũng có mấy từ vựng về đồ dùng trong nhà, trường học. Nhìn qua thì đúng là với bọn trẻ con lớp 6, nếu không tập trung thì cũng dễ thấy rối thật.
Thế là tôi bắt đầu từ việc đơn giản nhất: tôi bảo con đọc to từng từ mới lên. Từ nào nó không biết, tôi đánh dấu lại. Sau đó, tôi giải thích nghĩa của từng từ, cố gắng lấy ví dụ thật gần gũi với nó. Ví dụ, từ “bookshelf” thì tôi chỉ ngay vào cái giá sách nhà mình, bảo “Đây, this is a bookshelf.” Cứ thế, từng từ một.
Xong phần từ mới, tôi chuyển qua mấy cái mẫu câu. Tôi không bắt nó học thuộc lòng ngay. Thay vào đó, tôi thử đặt câu hỏi cho nó bằng tiếng Việt trước, rồi gợi ý cho nó cách chuyển sang tiếng Anh dựa vào mẫu câu trong sách. Ví dụ, tôi hỏi: “Quyển sách của con ở đâu?” rồi hướng dẫn nó trả lời “My book is on the table.” Cứ lặp đi lặp lại như vậy với nhiều đồ vật khác nhau trong nhà.
Cái đoạn làm bài tập trong sách mới thực sự là thử thách. Có mấy bài điền từ vào chỗ trống, rồi thì sắp xếp lại câu. Thằng bé nhà tôi ban đầu cứ loay hoay mãi. Tôi phải kiên nhẫn ngồi bên cạnh, gợi ý từng chút một. Chỗ nào nó điền sai, tôi không mắng, mà chỉ hỏi “Tại sao con lại chọn từ này?” để nó tự suy nghĩ và nhận ra lỗi sai.
Mất cũng phải hơn một tiếng đồng hồ vật lộn với trang 38 ấy. Lúc đầu thì thằng bé có vẻ hơi nản, nhưng khi nó bắt đầu hiểu và làm được bài, tôi thấy mắt nó sáng lên hẳn. Đến khi nó tự mình hoàn thành được bài tập cuối cùng, nó reo lên một tiếng rõ to.
Nhìn con vui, tôi cũng thấy nhẹ cả người. Đúng là nhiều khi mình cứ nghĩ đơn giản, nhưng để bọn trẻ nó tiếp thu được kiến thức thì cũng cần cả một quá trình. Phải kiên nhẫn, phải tìm cách giải thích cho nó dễ hiểu, phải tạo hứng thú cho nó nữa. Cái trang 38 sách tiếng Anh lớp 6 hôm nay đúng là một kỷ niệm đáng nhớ đối với hai bố con tôi.
Đấy, kinh nghiệm của tôi với trang 38 là như thế. Quan trọng nhất vẫn là đồng hành cùng con, đừng ngại khó, đừng ngại mất thời gian. Hy vọng chia sẻ này của tôi có ích cho ai đó cũng đang “đau đầu” với sách vở của con cái nhé. Cứ từ từ rồi đâu sẽ vào đấy thôi!
