Chào cả nhà, lại là tôi đây. Hôm nay cuối tuần rảnh rỗi, tôi lại lôi cái cuốn sách tiếng Anh lớp 8 của thằng cháu ra, cụ thể là trang 62, để “thực hành” cùng nó. Nghe thì có vẻ đơn giản đúng không? Chỉ là một trang sách thôi mà. Nhưng mà các bác ơi, bắt tay vào mới thấy nó cũng lắm công đoạn phết đấy.
Chuẩn bị ban đầu của tôi
Đầu tiên, tôi phải tự mình xem qua trang 62 đó trước. Xem nó thuộc bài nào, chủ đề gì. À, thì ra là một bài đọc hiểu, kèm theo một ít từ mới và phần bài tập ngữ pháp nho nhỏ. Tôi nghĩ bụng, “ओके, cũng không quá phức tạp.”

Xong rồi tôi bắt đầu hình dung ra cách mình sẽ “thực hành” với thằng cháu. Không thể nào chỉ bắt nó đọc rồi dịch được, chán chết. Tôi phải nghĩ cách nào đó cho nó thú vị hơn một chút.
- Phần từ mới: Tôi quyết định không bắt nó chép phạt. Thay vào đó, tôi sẽ thử đặt câu với mấy từ đó, rồi đố nó nghĩa, hoặc ngược lại, cho nghĩa rồi đố nó từ. Thỉnh thoảng pha trò một tí cho nó đỡ căng thẳng.
- Phần đọc hiểu: Cái này hơi khoai hơn. Tôi dự định sẽ đọc mẫu một lượt cho nó nghe, rồi cho nó đọc lại. Sau đó thì cùng nhau phân tích từng đoạn, xem ý chính là gì. Chỗ nào khó hiểu thì dừng lại giải thích.
- Phần ngữ pháp: Trang này có vẻ ôn lại một cấu trúc cũ. Tôi phải lục lại kiến thức của mình xem còn nhớ chuẩn không đã, kẻo dạy sai thì toi. Rồi tìm thêm vài ví dụ bên ngoài sách cho nó dễ hình dung.
Quá trình “thực hành” thực tế
Đến giờ G, tôi gọi thằng cháu vào. Ban đầu nó cũng hào hứng lắm, chắc tại thấy tôi bày vẽ khác mọi khi.
Với phần từ mới, mọi thứ khá suôn sẻ. Tôi dùng mấy cái flashcard tự chế bằng giấy A4 cắt nhỏ, ghi từ một mặt, nghĩa một mặt. Hai bác cháu chơi trò lật thẻ đoán từ, cũng vui. Thằng bé nhớ được kha khá từ mới mà không thấy kêu ca gì.
Sang phần đọc hiểu thì bắt đầu có chút thử thách. Đoạn văn hơi dài, lại có vài cấu trúc câu hơi lắt léo. Thằng cháu đọc được một nửa thì bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài. Tôi phải dừng lại, hỏi nó vài câu kiểu “Con thấy nhân vật A thế nào?”, “Nếu là con thì con làm gì trong tình huống đó?”. Đại loại là cố gắng kéo nó vào câu chuyện. Cũng phải mất một lúc vật lộn thì mới xong được đoạn văn.
Đến phần ngữ pháp, tôi lấy ví dụ từ chính mấy cái hoạt động hàng ngày của nó. Ví dụ, cấu trúc “used to + V” thì tôi hỏi “Hồi bé con có ‘used to’ khóc nhè không?”. Nó cười phá lên rồi cũng chịu khó nghe giảng hơn.
Sau khoảng hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng “xử lý” xong trang 62. Thằng bé thì có vẻ thấm mệt nhưng cũng học được thêm kiến thức. Còn tôi thì cũng ôn lại được kha khá thứ, và quan trọng là thấy vui vì đã dành thời gian chất lượng cho cháu mình.
Kết quả và cảm nhận
Nói chung, cái “buổi thực hành tiếng Anh lớp 8 trang 62” này tuy đơn giản nhưng cũng cho tôi nhiều trải nghiệm. Nó không chỉ là việc dạy và học kiến thức đâu các bác ạ, mà còn là cách mình kết nối, kiên nhẫn và tìm tòi phương pháp cho phù hợp.

Điều tôi nhận ra là:
- Sự chuẩn bị kỹ càng bao giờ cũng tốt. Mình có sự chuẩn bị thì mình tự tin hơn, buổi học cũng trôi chảy hơn.
- Không phải cứ sách vở là khô khan. Chỉ cần mình chịu khó biến tấu một chút là bọn trẻ con nó sẽ hứng thú ngay.
- Quan trọng nhất là sự kiên nhẫn. Có lúc nó không hiểu, có lúc nó mất tập trung, mình phải từ từ, nhẹ nhàng hướng dẫn lại.
Đấy, một trang sách tưởng chừng bình thường mà cũng có cả một câu chuyện thực hành đằng sau nó đấy các bác. Hy vọng chia sẻ này của tôi cũng có ích cho ai đó đang đồng hành cùng con cháu học tiếng Anh nhé. Chào các bác, hẹn gặp lại ở những chia sẻ thực hành khác!