Khởi đầu với cái ý tưởng ngu ngốc
Tự dưng hôm trước coi đứa cháu nhỏ nói tiếng Anh như vịt nghe sấm, ngứa mắt quá nên nảy ra ý định làm cái giáo trình cho trẻ con học giao tiếp. Nghĩ bụng: “Sao cứ phải mua sách nước ngoài cho đắt, mình tự soạn cho nó thực tế với cuộc sống Việt Nam này”. Thế là lấy giấy bút ra, vạch đầu dòng lung tung.
Vật lộn bắt tay vào làm
Bước một: Ngồi nhớ lại hồi mình dạy gia sư tiếng Anh mấy đứa nhóc hàng xóm. Nhận ra điều quan trọng nhất là phải có hình ảnh với màu sắc. Mấy đứa nhỏ nó chả thèm đọc chữ đâu, toàn nhìn hình đoán nghĩa thôi. Xong lục tìm đống hình con vật, đồ chơi, thức ăn Việt Nam trên mạng, in ra từng tờ rời. Tay cầm kéo cắt tới mụn nước nổi lên, đau điếng.

Bước hai: Chọn chủ đề quen thuộc trước:
- Chào hỏi đơn giản kiểu “Hello”, “Good morning”, “How are you?”
- Màu sắc cơ bản: đỏ, xanh, vàng, đen, trắng
- Con vật dễ: chó, mèo, heo, gà, chim
- Đồ ăn quê mình: phở, bánh mì, trái cây nhiệt đới
Mỗi chủ đề làm thành một cụm flashcard, mặt trước hình, mặt sau ghi câu giao tiếp ngắn kèm phiên âm tiếng Việt.
Đem ra test thử – thất bại ê chề
Tưởng dễ ăn, mang bộ flashcard sang nhà hàng xóm dụ mấy đứa nhỏ tập tành. Kết quả:
- Đưa tấm hình con chó ra, hỏi “What is this?” – Thằng cu nhất quyết gào “Cục tác!” (nó tưởng con gà)
- Dạy “I like bananas”, đứa bé bảo “Con thích chuối” rồi chạy mất
- Đến lượt tấm màu xanh lá, đứa khác hét “Màu… máu!” rồi cười như điên
Ngồi khoanh tay nhìn lũ nhóc chạy loanh quanh, nhận ra thiết kế của mình nhạt như nước ốc. Bọn trẻ con cần hoạt động vui nhộn, chứ ngồi tráo thẻ kiểu này chán chết.
Lên đời phiên bản 2.0
Về nhà vắt óc suy nghĩ, quyết định bổ sung:

- Trò chơi: Thêm mấy cái trò kiểu ú tìm với flashcard, đoán đồ vật trong túi bí mật
- Video quay sẵn: Cầm điện thoại tự quay clip làm mẫu phát âm, có cả hành động kỳ quặc (vừa nói vừa làm điệu bộ)
- Thơ vần đơn giản: Kiểu “Hello, hello, how are you? I’m fine, I’m fine, thank you!” cho dễ nhớ
Thử nghiệm lại, lần này mời vài đứa nhóc trong xóm tham gia cuộc thi “Học là chơi”.
Cái kết bất ngờ
Không ngờ hiệu quả vượt mong đợi. Bọn trẻ con thi nhau gào “It’s red!” khi thấy màu đỏ, hào hứng chơi trò đoán đồ vật. Đặc biệt thằng bé nhà chị hai sau 1 tuần còn biết nói “Good night, mom!” trước khi đi ngủ. Tuy nhiên, vẫn lòi ra vài cái sai khó chịu:
- Mấy video mẫu mình quay giọng Bắc – Nam lẫn lộn, phát âm không chuẩn 100%
- Trò chơi tốn quá nhiều không gian, nhà chật là chịu
Nên giờ đang tính:
- Nhờ cô giáo dạy Anh kiểm tra lại phát âm giùm
- Thiết kế phiên bản “trò chơi cầm tay” cho mấy căn hộ chật
Nhưng mà kệ đi, chí ít giáo trình “nhà làm” này đã khiến bọn trẻ con hét tiếng Anh như hét đòi ăn kem rồi!