Hôm nay bà con đòi nghe chuyện cho bé học tiếng Anh lúc mấy tuổi, tôi kể thiệt luôn
Lúc đầu tôi cũng rối như tơ vò ấy. Con gái đầu lòng mới 3 tuổi, hàng xóm rủ nhau cho con đi học Anh văn trung tâm. Vợ thì nằng nặc đòi đăng ký, còn tôi thì chần chừ. Mẹ chồng mẹ vợ gọi điện liên tục, bà bảo “cho học sớm đi”, bà kêu “chờ lớp 1 học không muộn”. Cứ mở điện thoại ra là 10 cuộc gọi nhỡ, toàn tin nhắn hỏi đăng ký trường nào.
Giữa lúc bối rối, tôi thử nghiệm luôn:

- Thứ Hai: Mở Youtube bài hát tiếng Anh cho con xem. Con gái ngồi được 5 phút rồi quay ra đòi xem hoạt hình con heo.
- Thứ Ba: Mua flashcard hình con vật. Đang dạy từ “dog” thì con bé chỉ vào con chó kêu “gâu gâu”. Tôi sửa “nói dog con!”, nó trợn mắt nhìn rồi chạy mất.
- Thứ Tư: Giở trò chơi ghép hình bằng tiếng Anh. Được nửa ván, con bé ném hết hình xuống đất rồi khóc đòi bánh.
Chồng thấy vậy lắc đầu: “Thôi để nó chơi đi bố ơi, ép làm gì cực vậy”. Tôi đành tạm ngưng để quan sát tiếp. Cách 2 tháng sau, tự nhiên con gái đang chơi lego bỗng hát vọng lại câu “baby shark doo doo…”. Hóa ra mấy bữa trước nó nghe lén được khi vợ tôi mở video nhạc.
Kinh nghiệm chảy máu mặt này tôi rút ra:
- Bé 2-3 tuổi học kiểu ngấm như giẻ ướt, càng bắt ngồi học kiểu người lớn càng phản tác dụng
- Cho tiếp xúc tự nhiên kiểu hát nhảy, xem hoạt hình ngắn 10 phút là đỉnh cao
- Đứa lớn 4 tuổi thằng em thì tự giác hơn, nhưng nó chỉ tập trung khi chơi trò chơi có thưởng cục kẹo
Giờ ai hỏi tuổi nào nên học, tôi vẫn chẳng dám trả lời rạch ròi cái gì. Đứa trước 3 tuổi nghe nhạc Anh chả nhớ gì, đứa sau 5 tuổi lại bắt chước phát âm như vẹt. Người ta bảo “càng sớm càng tốt” nhưng nhà tôi áp dụng sớm chỉ tốn 5 triệu tiền flashcard cho cái kết bỏ xó.
Thằng bạn đồng nghiệp cười xòa khi tôi kể: “Điện thoại mở game tiếng Anh ra, thằng cu nhà tui 6 tuổi tự dưng ngồi học 20 phút không chạy, tại nó tưởng chơi game Free Fire đấy bà!” Tôi nghe mà chua xót, tiếc đống thẻ bài gấp hình động vật mua đợt giảm giá 70% giờ vứt trong thùng giấy…